Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 548: Phúc khí hơn người (7)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 08:40:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đến bệnh viện là hơn 10 giờ sáng.

 

Vì là bệnh viện nên họ thể mang những thứ phòng bác sĩ , đành để xe ở bên ngoài cả nhà cùng .

 

Không ngờ, bà cụ hôm qua mặt, hôm nay đang ở bên trong, hình như là chuyên tâm chờ họ đến.

 

Thấy mấy bước , bà cụ lập tức hiền từ vẫy tay với Nguyễn Kiều Kiều: “Tiểu Kiều Kiều đến , mau đây với bà nào.”

 

Lần Nguyễn Kiều Kiều chần chừ, lập tức chạy chậm tới.

 

Cô bé ngọt lịm, cúi thật sâu chào bà cụ: “Cháu chào bà ạ, cháu cảm ơn bà.”

 

Bà cụ chọc ngặt nghẽo, đưa tay kéo cô bé gần , cố ý trêu: “Cuối cùng cũng nín , xem, lên xinh bao nhiêu.”

 

Nguyễn Kiều Kiều ngượng ngùng đỏ bừng cả mặt.

 

Phía , Thư Khiết và Nguyễn Kiến Quốc cũng tươi bước lên chào hỏi và trịnh trọng cảm ơn. Bà cụ thể nhận cái cúi đầu của Nguyễn Kiều Kiều, nhưng chịu nhận sự cảm tạ của vợ chồng họ, xua tay : “Đừng đừng, cũng giúp , cho cùng cũng là do bệnh viện chúng quản lý nghiêm nên mới để xuất hiện loại như .”

 

Nói đến đây, bà Nguyễn Kiều Kiều, nhắc chuyện cũ: “Lại còn cho Kiều Kiều chịu ấm ức lớn như , thật là đáng thương……”

 

“Bà ơi……” Nguyễn Kiều Kiều nũng gọi, bà đừng nhắc chuyện cô bé hôm qua nữa.

 

Bà cụ vang một trận.

 

Bà mời Thư Khiết và Nguyễn Kiến Quốc xuống, bắt đầu trò chuyện. Nhắc đến chuyện hôm qua gặp Nguyễn Kiều Kiều, bà chỉ Hứa Tư : “Thằng nhóc nhà chị cũng ghê gớm lắm đấy, hôm qua bảo vệ em gái kinh khủng, thấy trêu Kiều Kiều là lao như sói con, tưởng bà già mìn bắt cóc trẻ con chứ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-548-phuc-khi-hon-nguoi-7.html.]

Bà cụ chuyện hài hước dí dỏm, khiến ngớt, chẳng mấy chốc đến gần trưa.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Qua câu chuyện, họ cũng thêm về cảnh của bà cụ.

 

Bà cụ họ Phúc, chồng họ Viên, bốn con trai lượt tên là Viên Huy, Viên Bằng, Viên Lễ, Viên Thâm, đều theo nghề y. Có thể , bác sĩ ở bệnh viện gần như đều là nhà họ Viên.

 

Gần đến trưa, bà cụ Viên liếc thấy con trai cả đang bên ngoài, bèn hỏi: “Chuyện dặn sáng nay xong ?”

 

Viên Huy cởi áo blouse trắng, chào hỏi Nguyễn Kiến Quốc và Thư Khiết xong mới trả lời bà cụ: “Xong ạ, chỉ chờ dẫn khách về nhà thôi.”

 

Bà cụ Viên hài lòng gật đầu, sang mời vợ chồng Nguyễn Kiến Quốc: “Thấy chị cũng hợp ý, đến nhà bà già chơi chút ? Không từ chối đấy, nếu ân huệ một bữa cơm bà già trả , chị mang xuống đất, kiếp mới báo đáp đây hả.”

 

Lời thật…

 

Thư Khiết và Nguyễn Kiến Quốc khổ. Rõ ràng là họ đến cảm ơn, giờ thành ăn chực nhà thế ?

 

bà cụ đến nước , tự nhiên thể từ chối, chỉ đành nhận lời. Hơn nữa họ còn một xe quà biếu bên ngoài, mang bệnh viện cũng kỳ, mang đến nhà vẫn hơn.

 

Nhà họ Viên ở gần bệnh viện, chỉ cách mấy căn nhà, là một ngôi biệt thự độc lập, to hàng bậc nhất thành phố .

 

Được mời nhà, Nguyễn Kiều Kiều cũng dám ngó lung tung, sợ thất lễ.

 

ngay khoảnh khắc bước , cô bé vẫn một bức tranh thu hút sự chú ý. Đó là một bức tranh thủy mặc, vẽ một cô bé trạc tuổi cô bé bây giờ.

 

(Tác giả: Ban ngày sẽ thêm chương, chúc các bảo bối ngủ ngon ~~)

 

 

Loading...