Tức thì khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú của cứng đờ.
“!!!” Viên Tiểu Đông: Cậu thế mà gọi bà cố của là bà nội!!!
Hai tháng nay Nguyễn Kiều Kiều liên lạc với bà cụ nhà họ Viên nhiều, gần như mỗi lên thành phố đều ghé qua thăm bà. Bà cụ Viên cũng thích cô bé, nào cũng giữ ăn trưa.
cô bé ngờ bà cụ Viên là bà cố của Viên Tiểu Đông.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tím tái của Viên Tiểu Đông, Nguyễn Kiều Kiều điên lên .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lần tiếng "dì" hoặc "cô" chạy đằng trời cũng thoát .
Thấy Nguyễn Kiều Kiều ngặt nghẽo, cũng ngơ ngác, đợi đến khi đầu đuôi câu chuyện, ai nấy đều ồ lên lớn, trêu chọc bắt gọi Nguyễn Kiều Kiều là dì nhỏ. Viên Tiểu Đông tức đến phát , cuối cùng ánh mắt lạnh băng của Hứa Tư, đành lí nhí gọi một tiếng "dì nhỏ".
Mọi một trận vỡ bụng, Viên Tiểu Đông giận dỗi mặt góc tường vẽ vòng tròn.
chẳng bao lâu, tự động lon ton chạy đến bên cạnh cô bé và Hứa Tư, tròn vai đàn em mẫn cán.
Thấy Hứa Tư giúp rót , cũng xách một phích nước nóng lẽo đẽo theo , nhiệt tình giúp đỡ.
Cậu là theo Hứa Tư, nhưng trong mắt lớn, là đang theo Nguyễn Kiều Kiều.
Bà cụ Viên đùa với bà nội Nguyễn: “Bà xem thằng Tiểu Đông kìa, thích con bé Kiều Kiều thế, là chúng nhân cơ hội đính ước từ bé cho hai đứa .”
Mẹ của Viên Tiểu Đông là Trần Hồng cũng thích Nguyễn Kiều Kiều, liền sang với Thư Khiết: “ đấy, cũng thích bé Kiều Kiều nhà chị lắm, là gả cho thằng Tiểu Đông nhà . Nhà mỗi nó là con trai, đảm bảo mâu thuẫn chị em dâu, chồng thích con bé như , càng chuyện chồng nàng dâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-552-ba-ke-au-tri-1.html.]
Thư Khiết đây là đùa nên cũng chỉ trừ, tiếp lời.
ở một bên khác, cái tai thính như ch.ó của Hứa Tư đang xách ấm rõ mồn một. Nhìn Viên Tiểu Đông đang líu lo bên cạnh, suýt chút nữa run tay ném thẳng ấm mặt .
Khổ nỗi Viên Tiểu Đông còn chẳng tự , cứ Tư Tư nọ, Hứa Tư lườm cho cháy mặt mà vẫn ngây thơ gì.
Cũng trêu Nguyễn Kiều Kiều: “Kiều Kiều , lớn lên lấy Tiểu Đông ? Cháu xem Tiểu Đông nhà kìa, chăm chỉ giúp bưng rót nước thế , chắc chắn là chồng thương vợ đấy.”
Nguyễn Kiều Kiều Viên Tiểu Đông vẫn đang lon ton chạy theo Hứa Tư, trong lòng thầm nghĩ, cái loại con trai yếu xìu chỉ chạy theo khác đàn em thế , cô bé mới thèm .
ngoài mặt cô bé vẫn híp mắt : “Không ạ, Kiều Kiều lớn lên lấy chồng, ở bên nhà mãi thôi. Bố cháu bảo nhà cháu nuôi nổi Kiều Kiều, thể cần lấy chồng.”
Mấy câu ngây thơ khiến ha hả.
Bên Hứa Tư rót nước xong, đến đó, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh tanh cuối cùng cũng giãn bình thường.
Viên Tiểu Đông vẫn đang chạy theo mắt vẫn thấy ngứa mắt.
Cậu lườm một cái thật sắc, lúc mới trở về bên cạnh Nguyễn Kiều Kiều.
Mọi cũng trêu chọc bọn trẻ nữa, sang chuyện phiếm.
Nguyễn Kiều Kiều thấy Viên Tiểu Đông đàn em lời như , còn giúp họ rót nước, nghĩ nên thưởng cho một chút, bèn móc trong túi hai viên sô cô la đưa qua.
Viên Tiểu Đông thấy thế mừng rỡ khôn xiết, vội vàng đưa tay nhận, kết quả kịp chạm thì tay Hứa Tư gạt .
“Cậu thích ăn.” Hứa Tư mặt biến sắc bóc vỏ sô cô la, bỏ miệng một viên, nhét miệng Nguyễn Kiều Kiều một viên.