Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 553: Ba kẻ ấu trĩ (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:29:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“……” Viên Tiểu Đông mặt đầy tủi .

 

Cậu thích ăn mà!

 

Nguyễn Kiều Kiều thấy tủi quá, sợ thật, nên cũng trêu nữa, kéo tay Hứa Tư , đưa thêm mấy viên sô cô la cho Viên Tiểu Đông. Lúc Viên Tiểu Đông mới tươi tỉnh trở .

 

Cậu hào hứng : “Anh Tư, hai đợi em nhé, em dạo thuê gia sư cho em , em nhất định sẽ cố gắng, sẽ đuổi kịp bước chân hai , nhảy lớp lên lớp ba. Cho dù lên lớp ba thì nhảy lên lớp hai cũng .”

 

“……” Nguyễn Kiều Kiều Viên Tiểu Đông tràn đầy mong chờ, chút nỡ cho , thực cô bé và Hứa Tư quyết định học kỳ nhảy lên lớp bốn.

 

Có lẽ đây là nhảy lớp cuối cùng, lên lớp bốn sẽ học định.

 

Viên Tiểu Đông tràn đầy hy vọng tương lai mắt, cô bé quyết định cho một cơ hội ảo tưởng, nếu cuộc sống khắc nghiệt quá.

 

Hôm nay, cả nhà họ Nguyễn đều huy động, ngay cả Ngô Nhạc cũng xin nghỉ đến giúp, bận rộn đến quá nửa đêm mới xong.

 

Tuy mệt nhưng ai nấy đều cảm thấy thỏa mãn.

 

Buổi tối, Thư Khiết cầm sổ sách tính toán. Nguyễn Kiến Quốc tắm xong , ôm bà từ phía , hít hà hõm cổ trắng ngần của vợ, chỉ cảm thấy vợ chỗ nào cũng thơm tho.

 

Thư Khiết đang cầm sổ sách, ông dụi dụi nhột nhạt, mất kiên nhẫn đẩy : “Đừng dính lấy em, .”

 

Nói bà vỗ vỗ vị trí mặt .

 

Nguyễn Kiến Quốc nghiêng xuống, một tay vẫn ôm lấy eo bà, đè bà xuống giường: “Vợ gì sai bảo cứ ! Vi phu đảm bảo thành nhiệm vụ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-553-ba-ke-au-tri-2.html.]

 

Nói còn mặt dày sấn tới, nhưng Thư Khiết đạp cho một cái, lúc mới chịu thành thật im.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Thư Khiết cầm cuốn sổ : “Hôm nay lúc về, nếu nhờ nuôi Kiều Kiều giúp đỡ thì chúng còn chẳng về kiểu gì. Em bàn với , mua một chiếc xe .”

 

“Nhà chẳng xe ?” Nguyễn Kiến Quốc đáp, ngập ngừng một chút ngẩng đầu hỏi: “Ý vợ là mua xe ô tô con á?”

 

Thực lúc Thư Lãng lái xe về, ông cũng tìm hiểu, nhưng cái giá đó nhà họ Nguyễn kham nổi.

 

Tuy nhiên nếu tính cả tiền nhà họ Thư đưa thì vẫn thể mua , chỉ là: “Thế , tiền đó là cho Kiều Kiều, bảo để dành của hồi môn cho con thì động .”

 

Về chuyện , Nguyễn Kiến Quốc vẫn còn chút sĩ diện đàn ông, lẽ sâu trong lòng vẫn còn chút tự ti, dùng đến tiền nhà họ Thư.

 

“Nói linh tinh gì đấy, em cần xe con gì, cũng chẳng chở mấy . Em đang tính hiện tại cửa hàng ngày càng lớn, chi bằng mua một chiếc xe tải nhỏ, như thế thuận tiện, còn thể chở hàng. Anh chẳng còn mở chi nhánh ở thành phố bên cạnh ? Không xe thì chạy kiểu gì, chỉ dựa cái xe ba bánh của ?”

 

Lời Thư Khiết khiến Nguyễn Kiến Quốc động lòng, nhưng nghĩ đến tiền kiếm , lẽ trong mắt làng thì là nhiều, nhưng để mua một chiếc xe tải nhỏ thì vẫn đủ.

 

“Cứ dùng tiền của Kiều Kiều……”

 

“Không !” Thư Khiết thốt câu , Nguyễn Kiến Quốc lập tức nghiêm mặt, giọng điệu cũng chút nặng nề.

 

Thư Khiết ông, hít sâu một , đầu dậy, đặt cuốn sổ lên bàn bên cạnh bỏ .

 

Nguyễn Kiến Quốc thấy sắc mặt vợ đúng, vội vàng đuổi theo, nâng mặt bà lên , quả nhiên thấy hốc mắt bà đỏ hoe, lập tức đau lòng thôi.

 

 

Loading...