Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 554: Ba kẻ ấu trĩ (3)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:29:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Sao em ?”

 

Thư Khiết đầu chỗ khác, khổ một tiếng: “Em mà, bao nhiêu năm nay vẫn luôn tin em.”

 

“Em linh tinh cái gì thế, lúc nào tin em .” Nguyễn Kiến Quốc cuống lên.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Vậy em hết quát em!”

 

“Anh…… Anh……” Nguyễn Kiến Quốc định quát lúc nào, nhưng nghĩ phản ứng của đúng là quá khích, bèn lặng lẽ nuốt lời trong.

 

Thư Khiết mắt đỏ hoe ông, thấp giọng : “Lúc em gả cho , em mang phận gì, phận như thế mà còn dám lấy. Giờ sống với bao nhiêu năm, em cũng trong lòng nghĩ gì. Số tiền đúng là nhà em cho, dùng, sợ bố em coi thường . tại nghĩ theo một hướng khác?”

 

“Số tiền để đó cũng vô dụng, vay ngoài cũng là vay, coi như vay bố em, vay con gái chúng , mục đích cũng là để cuộc sống gia đình hơn thôi mà. Sao thể dùng, cảm thấy…… chúng hai nhà, cho nên ……”

 

“Được , dùng, dùng là chứ gì? Đừng nữa, nhé?” Nguyễn Kiến Quốc dù chút tình nguyện nho nhỏ, nhưng sự khuyên giải của vợ, ông còn gì nữa.

 

“Kiến Quốc, em nghĩ gì. Năm đó em phận như thế còn dám lấy, bây giờ em cũng , bất kể gia đình em thế nào, em vẫn là vợ ……”

 

Nghe giọng mềm mại của Thư Khiết, tim Nguyễn Kiến Quốc như tan chảy.

 

Vốn dĩ ông chẳng kiên định gì cho cam, giờ thì mất hết nguyên tắc, chỉ vợ nấy.

 

Ông đôi mắt đỏ hoe của Thư Khiết, chỉ cảm thấy vợ thế, bất tri bất giác cúi đầu xuống…… , còn chạm môi vợ thì thấy cánh cửa phía đẩy cái "rầm".

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-554-ba-ke-au-tri-3.html.]

“Bố! Bố bảo cho con tiền công……” Nguyễn Kiệt ngửa đầu gào lên hăng say, ngờ thấy cảnh tượng "cay mắt" như , lập tức bịt mắt , đầu bỏ chạy, chạy hét: “Con thấy gì hết, thấy gì hết!”

 

Nguyễn Kiến Quốc suýt thì tức c.h.ế.t, còn kịp gì thì cảm giác một đôi mắt khác đang chằm chằm bọn họ u ám.

 

“……” Nguyễn Kiến Quốc.

 

“……” Hứa Tư.

 

Một lớn một nhỏ cứ thế .

 

Thư Khiết sớm hổ đẩy Nguyễn Kiến Quốc , giả vờ thu dọn đồ đạc.

 

Nguyễn Kiều Kiều từ phòng bà nội Nguyễn , thấy hai trừng như , tò mò hỏi: “Bố, Tư, hai gì thế?”

 

“Không gì cả, ha ha ha ha……” Nguyễn Kiến Quốc gượng gạo, chỉ thấy hổ vô cùng, xoa đầu ngoài, bảo là rửa chân, quên mất mới tắm xong.

 

Nguyễn Kiến Quốc thực sự thấy hổ, đây thứ hai Hứa Tư bắt gặp. Thực bắt gặp cũng chẳng , vấn đề là mỗi ánh mắt thằng nhóc ông đều khiến ông thấy chột , cứ như đang chuyện gì thương thiên hại lý .

 

“……” Nguyễn Kiều Kiều nhún vai, thế giới lớn cô bé hiểu.

 

nghĩ đến sắp nghỉ đông, Nguyễn Kiều Kiều chạy đến bên cạnh Thư Khiết, chuyện và Hứa Tư chuẩn nhảy lớp.

 

“Kiều Kiều, liệu nhanh quá ? Con năm nay mới 6 tuổi.” Tuổi mụ mới bảy tuổi, tính thì nghiệp tiểu học mới tám tuổi, quá nhỏ. Cấp hai ở nội trú, bà sợ con bé quá nhỏ tự chăm sóc bản .

 

 

Loading...