Đêm khuya tĩnh lặng. Trong căn phòng đen như mực, ba Đại lão mang xác mèo chen chúc cái giường lớn lắm của Văn Tâm, hạ thấp giọng chuyện phiếm.
Bé Ragdoll là con đầu tiên chịu cô đơn chạy đến. Thân là một diễn viên gạo cội, mặt thì nó vẻ tự nhiên tạm biệt hai con mèo , lưng dạo qua phòng một vòng đầu về tìm Văn Tâm.
Khi đó Văn Tâm đang chuẩn ngủ, thấy bé Ragdoll thì bế nó lên hôn hít đặt nó ổ chăn. Chỉ chốc lát , Văn Tâm mệt mỏi một ngày dài ngủ . Bé Ragdoll híp mắt đếm cừu trong lòng, đến khi đếm tới con một trăm thì mèo rừng xuất hiện, hơn nữa còn gì chen ổ chăn theo.
Lý do của nó đầy đủ như thế : “Giờ chỉ là một con mèo, một con mèo thì thể gì Văn Tâm chứ.”
“Dù là một con kiến đực thì cũng thể.” Bé Ragdoll kiên quyết bảo vệ ổ chăn Văn Tâm, gồng đẩy mèo rừng về mép góc giường.
Mèo rừng cam lòng lầm bầm: “Thì chứ, dù thì lát nữa mèo đen cũng sẽ đến thôi.”
“Anh cho rằng Nhóc đen cũng sẽ hổ như ?” Bé Ragdoll nhạo.
“Có đánh cược , cược cá khô mà mi giấu của riêng nhé?”
Bé Ragdoll chút do dự, dù thì chọc Nhóc đen giận thì tất cả những đồ ăn vặt mà nó giấu đều con mèo đen lòng hẹp hòi quét sạch còn một mảnh. Vất vả mãi mới nũng để Tâm Tâm bổ sung hàng tồn kho cho , nếu giờ thua…
Mèo rừng tiếp tục dụ hoặc: “Nếu thua thì sẽ đưa hết đồ ăn vặt tuần của cho mi.”
Hai mắt bé Ragdoll sáng ngời: “Cược thì cược, tui cũng xem như hiểu tính tình Nhóc đen, là kẻ duy trì nhân tính nhất trong chúng .”
Sau khi biến thành mèo, dù linh hồn và ký ức của con , nhưng thật, ảnh hưởng chút nào là khả năng.
Cứ như bé Ragdoll , nó tật thích cào miếng mài móng, rõ ràng là Văn Tâm cắt chỉnh móng cho nó mà ngày nào cũng cào cào tấm gỗ, nếu thì trong lòng sẽ thoải mái.
Mèo rừng cũng , chỉ là biểu hiện của càng thể hiện rõ khi vuốt lông thì sẽ nhịn phát tiếng kêu rầm rì khò khè.
Cả bé Ragdoll và mèo rừng đều thích nũng với Văn Tâm. Dù vì khôi phục hình thì cũng vì yêu thích từ nội tâm.
mèo đen thì khác. Rõ ràng mèo đen mới là con mèo sống chung với Văn Tâm lâu nhất, nhưng đa thời gian nó đều an tĩnh bên cạnh Văn Tâm, động tác mật nhất cũng chỉ là vươn móng vuốt đặt lòng bàn tay Văn Tâm mà thôi. Cho nên bé Ragdoll đưa kết luận, mèo đen thể nào màng mặt mũi đến đây. Đừng đến chuyện đó mèo rừng còn trào phúng nữa!
bé Ragdoll nào thể dự đoán … Màn đêm buông xuống càng sâu, nó cũng ngủ , đột nhiên mèo rừng chạy đến đánh thức nó: “Mau dậy, Nhóc đen tới!”
“?” Bé Ragdoll mơ mơ màng màng mở nửa con mắt, đó một tiếng két, cửa thật sự đẩy kìa.
“Thật ngờ mà, Nhóc đen cũng sa đọa .” Bé Ragdoll hoảng hốt cảm khái.
Mèo rừng còn thêm mắm dặm muối: “Nói chừng Nhóc đen sớm sa đọa , chỉ là giấu lưng chúng mà thôi, dù thì ngày nào cũng theo Văn Tâm ngoài, ai lén nũng với Văn Tâm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-38-bo-nha-di-1.html.]
Mèo đen: “…” Nếu sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của Văn Tâm thì nó sớm đánh cho tên một trận .
Bé Ragdoll kinh ngạc đến ngây : “Trời ạ, Nhóc đen nũng hả, xem quá !”
Mèo rừng âm thầm bật : “Lần nhất định bảo Văn Tâm video mới .”
Mèo đen cứng nửa giây. Hiển nhiên, từ video khiến nó nghĩ đến hồi ức hề vui vẻ tí nào…
Bé Ragdoll cũng thiện giải nhân ý [1], chê mèo đen như mèo rừng: “Nhóc đen đến thì cùng ngủ , nhưng và Cậu ba chỉ thể ngủ chân giường, thể chui chăn .”
“Chân giường chỉ là của thôi! Nhóc đen ban công ngủ !” Mèo rừng bất mãn kháng nghị.
Mèo đen gì, cũng phát bất kỳ âm thanh gì, nó ỷ thể linh hoạt của lẳng lặng nhảy đến chân giường. Sau đó, một chân đạp bay con mèo rừng ngoài.
Mèo rừng: “…”
Làm xong hết thảy động tác , mèo đen như từng phát sinh chuyện gì bình tĩnh xuống giường, : “Ngủ , đừng đánh thức Văn Tâm.”
Bé Ragdoll còn đồng tình mèo rừng một phen, đang mở miệng thì mèo đen trừng nó một cái, Ragdoll chỉ thể nghẹn lời đồng tình trong cổ họng.
Cả đêm, mèo rừng cũng từng nghĩ vô cách đánh rớt vị trí của mèo đen. thế nào mà mèo đen bất động như núi, hơn nữa nào cũng thể đoán chính xác hành động tiếp theo của , tiếp tục đá. Mèo rừng lý do hoài nghi, con mèo đen khẩu thị tâm phi căn bản hề ngủ!
Mãi đến rạng sáng ngày hôm , trời tờ mờ sáng, rốt cuộc mèo rừng cũng từ bỏ việc lên giường ngủ, tùy tiện tìm một tấm đệm ban công ngủ.
Đợi đến khi tỉnh dậy, mèo rừng vô cùng khiếp sợ.
“Ai ui trời đất ơi mà cả tui đau nhức thế ! Nhóc đen mi bồi thường tiền thuốc men cho !”
“Nhóc đen? Nhóc đen?”
“Tâm Tâm?”
…
Trong phòng sớm còn một bóng .
[1] Thiện giải nhân ý: thấu hiểu lòng , thông cảm cho khác.