Mèo tôi nuôi hóa thành người rồi - Chương 69: Tặng cô (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-02 12:05:13
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc Bentley chạy vững vàng quốc lộ. Kỳ Trưng ghế phụ, thỉnh thoảng liếc khóe mắt quan sát Văn Tâm đằng . Thoạt cứ hoảng hốt tinh thần yêu, hình như đang lo lắng lắm. Đây là đầu tiên Kỳ Trưng thấy biểu cảm như thế mặt Văn Tâm, bởi đây dù gặp bất cứ chuyện gì thì cô vẫn luôn bình tĩnh lạc quan.

Rốt cuộc xảy chuyện gì ? Thật như lời Kỳ Anh Anh , cô chỉ vì quá nhận nuôi con mèo chân ngắn thôi ?

Không, .

Với sự hiểu của Kỳ Trưng về Văn Tâm, dù cô nuôi con mèo chân ngắn đến thế nào thì cũng sẽ xúc động như , cô sẽ dùng biện pháp để đón nó về nhà. , cô đột nhiên bật … Có là nghĩ đến chuyện gì đau lòng ? Hay là cô sợ cái gì?

Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh nãy, Kỳ Trưng chỉ cảm thấy nơi trái tim đau nhói lạ kỳ. Cảm xúc thừa kế Kỳ Thị vốn nên , từ nhỏ đến lớn phương thức giáo dục mà nhận đều yêu cầu m.á.u lạnh, vô tình. Cũng nhiều phá lệ như với Văn Tâm. Chẳng lẽ là như lời con Ragdoll và mèo rừng , tình cảm nam nữ với Văn Tâm ?

Kỳ Trưng trầm mắt, thoáng đồng hồ xem, cách thời gian tỉnh chỉ còn nửa giờ.

Xe đường thông thuận, nhưng nửa đường thì đột nhiên gặp kẹt xe. Đường Duệ giao lộ đông đúc đằng , trán bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

“Tổng giám đốc Kỳ?” Anh thoáng Kỳ Trưng, trưng cầu ý kiến của .

“Mở bản đồ xem thể đường vòng .” Sắc mặt Kỳ Trưng vẫn đổi.

Đường Duệ nhận lệnh, dám theo, nhưng vẫn lo nếu lát nữa Kỳ Trưng chống đỡ sẽ bại lộ mặt Văn Tâm mất. nghĩ thì chuyện gì nên lộ cũng lộ , dù giờ ngài ngất xỉu thì chắc Văn Tâm cũng kinh ngạc mấy. Đường Duệ trấn an bản , chuyển hướng sang con đường khác.

Văn Tâm dãy ghế , lòng nóng như lửa đốt. Trước đó cô nhắn Wechat cho Lý Tinh Tinh , để cô bé xem thử Nhóc con thế nào. cô bé trả lời. Vậy mà còn kẹt xe. Thật là, giờ cô chỉ hận thể mọc cánh bay về luôn thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-69-tang-co-1.html.]

Bé Trà sữa trong lòng Văn Tâm cũng cảm nhận sự khẩn trương khác thường của cô. Từ khi biến thành mèo, Trà sữa phát hiện nó mẫn cảm với cảm xúc của khác hơn nhiều, cứ như giờ , rõ ràng nó cảm nhận sự lo âu của Văn Tâm. Đã đến nước nó cũng nhận , điều Văn Tâm lo lắng do . Vì nó giờ đang ngoan ngoãn trong lòng cô mà, lý nào Văn Tâm mãi vẫn thả lỏng tâm trạng như . Vậy, Văn Tâm đang lo cho những con mèo khác trong nhà ?

“Meo meo~” Trà sữa chủ động vươn móng vuốt đặt mu bàn tay Văn Tâm, an ủi cô. Đừng lo, đám bọn họ đều là những con mèo lợi hại.

“Trà sữa…”

Cảm nhận xúc cảm mềm mại như bông tay, Văn Tâm mới phát hiện bé Trà sữa đang lo lắng , trong lòng cô như an ủi phần nào. Dù thì vội cũng vô dụng, Văn Tâm trấn định tinh thần, lấy điện thoại gọi cho trợ lý của Hoắc Khang. Cô mua Trà sữa, dù thế nào thì ít nhất mắt, bé Trà sữa cần cô chăm sóc.

Điện thoại nhanh chóng chuyển tiếp. Đầu bên điện thoại, trợ lý của Hoắc Khang dường như đoán , trực tiếp cho Văn Tâm rằng thiếu gia nhà bọn họ sớm căn dặn tặng miễn phí Trà sữa cho Văn Tâm, cần trả tiền. Văn Tâm gửi lời cảm ơn trợ lý và Hoắc Khang kết thúc cuộc gọi.

Lúc đường xe thông thoáng hơn, Văn Tâm thấy cảnh phố phường qune thuộc, ước chừng mười phút nữa là thể đến nơi. Cô qua tình hình giao thông, năn nỉ Đường Duệ: “Ngại quá trợ lý Đường, thể chạy nhanh hơn chút nữa ?”

Đường Duệ nghĩ đến Kỳ Trưng sắp gượng nổi nữa, lập tức dẫm chân ga. Văn Tâm còn kịp định thần thì chiếc Bentley đen xẹt qua nhanh như gió, lộ trình mười phút thường ngày mà Đường Duệ chỉ cần năm phút đến. Nhìn cảnh cổng quen thuộc, Văn Tâm vui mừng xiết, ôm Trà sữa vội lao ngoài.

“Cảm ơn Tổng giám đốc Kỳ, cảm ơn trợ lý Đường!”

hề phát hiện, Kỳ Trưng nãy giờ vẫn luôn thẳng lưng hàng ghế phụ, ngay khoảnh khắc cô đóng của xe thở hắt mất hết sức lực. May mà Đường Duệ phản xạ nhanh, đỡ .

“Tổng giám đốc Kỳ, ngài di chuyển xuống hàng ghế nhé?”

“Được.” Sắc mặt Kỳ Trưng tái nhợt, ánh mắt chăm chú bóng dáng ngày càng nhỏ dần của Văn Tâm, gật gật đầu đồng ý.

Loading...