Khi đám mèo đang đau khổ suy nghĩ thì mèo rừng đột nhiên mở miệng rẽ sang hướng khác: “Từ từ, một vấn đề .”
“Anh hỏi .” Bé mèo quýt vui suongs meo một tiếng, thoạt tâm tình tệ.
“Ừm… chỉ cảm thấy…” Mèo rừng hổ, ấp a ấp úng: “Kỳ thật chuyện lấy quán quân đối với quan trọng lắm.” Hắn thiếu ngôi quán quân, nhưng thực lực của kỳ thật cần ngai vị đó chứng minh.
Bé mèo quýt: “…”
Mèo đen: “…”
Vậy nên nếu cẩn thận phân tích thì sẽ phát hiện, bản chất hai chuyện giống . Hình tượng mỹ mà công ty tạo đúng là khúc mắc trong lòng Sở Tịch, chuyện từng khiến cô ý trốn tránh hiện thực. Sau khi khúc mắc giải tỏa, lý do cô trốn tránh cũng còn nữa. Hoắc Khang thì , Hoắc Khang căn bản quan tâm đến chuyện giành ngôi quán quân mà!
Bé mèo quýt suýt nữa thở nổi: “Vậy tự nhiên tham gia giải thế giới gì?”
Mèo rừng ngại ngùng chớp chớp mắt mèo: “Không là do thấy Tâm Tâm giành quán quân, thấy cô vui nên cũng chơi thử. Còn nữa, vốn định thắng Moore hơn mười lăm phút, ngờ mới mười một phút thôi, khó chịu lắm.”
Trà sữa hỏi: “Vậy lấy quán quân thế giới, mèo rừng tiếc tí nào ?”
Mèo rừng thành thật : “Là do chủ động rút lui.”
Bé mèo quýt cứng đờ .
Nếu mèo rừng dối thì những suy luận đó cơ sở . Lại một nữa vấp tấm sắt đường giải đáp. Tuy đây đầu tiên, cũng nhất định cuối cùng, nhưng khiến mèo quýt khó xử hơn bất kỳ bài toán khó nào đây. Thậm chí nó còn từng hoài nghi hỏi bản : “Thật sự đáp án tồn tại ?”
Nếu tất cả chỉ là tùy duyên thì những suy luận đây đều đúng, dù nó nghiên cứu thế nào thì cũng thể loại trừ , cũng chỉ mất công thôi.
Phòng khách im lặng như tờ. Mấy con mèo đồng loạt im lặng, đặc biệt là ba con mèo vẫn khôi phục.
lúc , một tiếng gọi quen thuộc vang lên.
“Có bạn nhỏ đáng yêu nào ăn khô nè?”
Ngay lập tức, năm con mèo đồng loạt ngẩng đầu.
Ragdoll vốn đang định về phỏng ngủ, thấy cá khô thì cơn buồn ngủ lập tức biến tăm. Nó chạy qua, con mèo rừng vô tâm cũng chạy qua góp vui, bâu quanh Văn Tâm một chốc nào là lăn lộn chốc cọ cọ đầu, náo nhiệt lắm. hình ảnh bình thường khiến trong bé mèo quýt đột nhiên lóe lên. Đây chắc chắn chuyện tùy duyên, minh chứng nhất chính là Văn Tâm!
Văn Tâm hắt xì một cái. Mấy con mèo lập tức khẩn trương ngẩng đầu cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-98-danh-hoi-dong-2.html.]
Ragdoll cọ cọ tay cô: “Meoo?” Tâm Tâm mệt mỏi cả ngày , là nghỉ ngơi sớm .
Dường như Văn Tâm thể hiểu , sờ sờ đầu Ragdoll: “Không , cho mấy đưa ăn cá khô xong thì sẽ ngủ ngay.”
“Meo~”
Bé mèo quýt mật lắm với Văn Tâm cũng mò đến. So với lúc mới đến, mèo quýt lớn hơn ít, tuy vẫn còn hình dạng mèo con nhưng lẽ do thiên phú loài mà giờ trông bé cứ như một cục thịt tròn lửng. Văn Tâm nghĩ chắc bé mèo quýt uống sữa ngán , cũng nếm thử mùi vị cá khô, cô xé một miếng nhỏ định đút cho bé. Không ngờ, bé mèo quýt lướt qua miếng cá khô, chạy đến chân Văn Tâm. Bé mèo con tròn vo mũm mĩm đáng yêu cố gắng ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt ngây thơ vô tội Văn Tâm: “Meo~”
Văn Tâm: Giời ạ! Tui đầu hàng !
Văn Tâm bế bé mèo quýt lên, đang chuẩn hôn hít mấy cái thì…
“Meo.” Trà sữa cũng lạch bạch bốn chân ngắn ngủn chạy đến.
Trà sữa chỉ ngây thơ thôi, đồ ngốc. Nó thấy hành động của mèo quýt lập tức hiểu ngay, nhất định là con mèo ngộ quy luật gì , thì nó mới lười mấy trò đáng yêu lắm. về trò đáng yêu thì Trà sữa tuyệt đối thua ! Trà sữa lập tức phát huy thuộc tính đáng yêu nhất nhà vòng quanh Văn Tâm, cái chân lùn tịt vòng thế chào quý tộc, phối hợp với đôi mắt màu hổ phách đơn thuần đáng thương ghê gớm , ai thể cưỡng .
Văn Tâm cũng ngại, một tay ôm Bé tư, một tay vuốt lông Trà sữa, thích ý bao nhiêu… Mãi đến khi, cô nhận một ánh mắt sâu thẳm đang chằm chằm .
Văn Tâm: Khó xử quá , tui mọc thêm tay chứ?
Tối nay, Văn Tâm vuốt lông đến mỏi tay, còn mệt hơn đua xe cả ngày nữa.
bạn nghĩ như xong ? Không hề!
Hôm , Văn Tâm ngủ nướng đến trưa, mới mở mắt trợ lý Lý Tinh Tinh báo cho ba tin lớn.
“Chị Tâm Tâm, hôm qua chị với Tổng giám đốc Kỳ ăn chụp lén .”
“Chị Tâm Tâm, bên Liên Văn Bách nhắn đến mời chị hợp tác cùng MV cho đĩa đơn sắp tới.”
“Chị Tâm Tâm, một trường đại học ở Mỹ gửi thư báo trúng tuyển cho chị.”
Văn Tâm: “???” Vầy cũng hả?!
Tác giả lời :
Tâm Tâm: Hôm qua tui còn hận ba cái tay, giờ tui chỉ hận thuật phân thôi!