Một linh hồn? Một nạn nhân  của Thẩm Chiêu Minh? Hắn    gì với cô ? Và tại  cô   giống  đến thế?
“Nàng đang  gì ở đó?”
Một giọng  lạnh lùng vang lên phía .
  phắt .
Thẩm Chiêu Minh   đó,   từ lúc nào.
Ánh mắt  đen nhánh,  hề  đống tro tàn của bức tranh, mà chỉ chăm chú  , như thể  thấy phản ứng của .
“Bức tranh … cô gái đó là ai?”  cố kìm nén sự run rẩy, hỏi.
Hắn bước tới gần, ngón tay lạnh giá chạm  vết tro  tường, vẻ mặt dửng dưng.
“Một kẻ   lời.” Giọng  vang lên trong đầu , đầy vẻ khinh miệt. “Nàng  cần quan tâm.”
“Cô  giống .”   thẳng  mắt , dồn hết dũng khí còn sót . “Tại ?”
Thẩm Chiêu Minh khẽ nhíu mày, dường như  thích sự chất vấn . Hắn nắm lấy cằm , buộc   ngẩng mặt lên.
Ánh mắt  sâu thẳm như vực.
“Bởi vì nàng là nàng.” Hắn , giọng điệu đầy bí ẩn.
“Là  mà  chọn. Là linh hồn hợp nhất với . Vẻ bề ngoài, chỉ là lớp vỏ.”
Linh hồn hợp nhất? Lớp vỏ?
Một ý nghĩ kinh hoàng chợt lóe lên trong đầu .
Có  Thẩm Chiêu Minh  chỉ cần một linh hồn, mà cần một linh hồn nào đó phù hợp với ?
Và những  con gái như , như Tô Liên , chỉ là những cái bình chứa, những sự  thế cho một  nào khác?
“Ngươi… ngươi đang tìm kiếm ai?”  hỏi, giọng run run.
Ánh mắt Thẩm Chiêu Minh thoáng chút giao động, như  chạm  nỗi đau nào đó.
 ngay lập tức, nó  trở nên băng giá.
“Đủ .” Hắn buông tay  ,  lưng . “Nàng  cần  quá nhiều. Chỉ cần nhớ, nàng là thê tử của . Hãy an phận.”
Hắn  đến chiếc bàn, để  đó một chiếc hộp sơn mài nhỏ.
“Đồ ăn. Ăn .”
Rồi  biến mất  cánh cửa đá, để mặc  một  với hàng ngàn câu hỏi và nỗi sợ hãi còn lớn hơn gấp bội.
  chiếc hộp đồ ăn, nhưng  buồn động .
  mảng tường đen nơi bức tranh Tô Liên từng treo, lòng đau như cắt.
Cô   cố cảnh báo .
Cô    hủy diệt vì điều đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon-o-lang-tram-huong/7.html.]
Và  , nếu   tìm cách thoát ,  phận của  sẽ  khác gì cô .
Trở thành một phần của Thẩm Chiêu Minh, hoặc  xóa sổ vĩnh viễn.
 trốn thoát thế nào, trong cái ngục tù bằng đá  lòng đất ?
Ánh mắt  dừng  ở chiếc quan tài nam mộc trong góc phòng.
Một ý nghĩ điên rồ chợt lóe lên.
Nếu đây là mộ,  chắc chắn   lối . Và  lẽ, lối    từ cánh cửa .
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Sau khi Thẩm Chiêu Minh rời , căn phòng mộ  chìm  sự im lặng c.h.ế.t chóc.
Hơi lạnh từ vách đá thấm  da thịt, khiến  run rẩy  ngừng.
Chiếc hộp sơn mài  bàn tỏa  mùi thức ăn, nhưng mùi dầu mỡ hòa lẫn với mùi trầm hương và đất mục tạo thành một thứ mùi kỳ quái, khiến  buồn nôn.
  đụng  đồ ăn.
Cơn đói và khát   nỗi sợ hãi và sự tò mò về bí mật của Thẩm Chiêu Minh lấn át  .
Lời cảnh báo của Tô Liên vẫn văng vẳng bên tai. "Thẩm Chiêu Minh…  … cần linh hồn của chúng … để duy trì sự tồn tại… để trấn áp…"
Trấn áp cái gì? Và tại   là chúng ? Những cô gái  khuôn mặt giống ?
Ánh mắt   đảo quanh căn phòng mộ,   với một mục đích khác: tìm kiếm manh mối.
  dám chạm  cánh cửa đá nơi Thẩm Chiêu Minh  .
  lẽ, còn  những thứ khác.
 tiến về phía chiếc quan tài nam mộc lớn trong góc.
Nó nặng trịch, bề mặt nhẵn bóng và lạnh ngắt.
 dùng hết sức, cố gạt nhẹ nắp quan tài sang một bên.
Bên trong   là một xác chết, mà là… những cuộn giấy da cũ kỹ, vài mảnh ngọc bích  khắc chữ cổ, và một chiếc hộp gỗ nhỏ  khảm xà cừ tinh xảo.
Tim  đập nhanh hơn.
Có lẽ đây là nơi Thẩm Chiêu Minh cất giữ những thứ riêng tư.
 lấy  một cuộn giấy da.
Nó giòn và  mùi mốc.
 Trên đó là những dòng chữ cổ, nguệch ngoạc và khó , nhưng may mắn là  từng  cha dạy chút ít về chữ cổ khi ông còn sống.
 cố gắng giải mã từng chữ một.
Nó là một phần nhật ký,   lẽ là ghi chép của ai đó.
"...Làng Trầm Hương, cái tên  thật êm đềm, nhưng ẩn chứa một lời nguyền máu... Gia tộc Thẩm, những kẻ canh giữ ngôi mộ cổ và thứ sức mạnh  phong ấn bên trong... Họ tin rằng thứ sức mạnh đó  thể cho họ sự trường sinh, nhưng cái giá  trả..."
 lật sang trang khác, tim đập thình thịch.