Chẳng qua  hơn một trăm năm, tú tài  cũng  chết,  hóa thành bụi tro tàn.
Kẻ ác   ở đây, nhân quả  rõ.
Nữ quỷ vì tên  ác  mà chết,  bây giờ nghĩ, chỉ  tên  nhận  trừng phạt, cũng cảm thấy đáng thương cho nữ quỷ áo đỏ Cổ Nhã Chi, vì tên  ác  mà  ác, cũng vì tên  ác  mà chết, thậm chí còn hồn phi phách tán.
Nghĩ đến đây, nữ quỷ  biến mất  còn dấu vết. Trong công trường xây dựng trống trải, chỉ còn  một vài  chúng .
Bây giờ lệ quỷ   diệt trừ, nhiệm vụ của chúng  coi như   thành, cho dù suy nghĩ nhiều hơn thì cũng vô dụng.
Ngoài sự cảm kích đối với Đằng đại ca và Vương đại ca,  vẫn còn một  lời   với hai .
Bởi vì lão Phong và Dương Tuyết đang  mặt ở đây, nên cũng  dễ  .
Vì ,  xoay   với lão Phong và Dương Tuyết: "Lão Phong, Dương Tuyết,  chuyện  xong, hai  trở về  một tiếng với Tiểu Mạn  .   chuyện   riêng với hai vị đại ca! Vậy nên hai  tránh mặt một chút nhé.  , trong túi dụng cụ của hai   gạo âm , đưa hết cho  ."
Lão Phong và Dương Tuyết    như , cũng  hỏi nhiều.
Dù  Đằng Ngưu và Vương Bảo Thành, rõ ràng là chạy đến vì .
Từ điểm , hai  bọn họ  trở thành  ngoài cuộc,  một  chuyện  dễ dàng    mặt hai  họ, hơn nữa hai   đều là quỷ đầu lĩnh của một phương, đều  bí mật của riêng .
Về phần gạo âm , tự nhiên là để cho hai vị quỷ đầu lĩnh dùng, xem như là lễ vật, cũng   gì mới lạ.
Chẳng bao lâu, lão Phong  đưa cho  một túi gạo nhỏ trong túi dụng cụ của bọn họ.
Đồng thời, bọn họ chắp tay với Đằng Ngưu và Vương Bảo Thành,  đó hai  mở miệng : "Đằng đại ca, Vương đại ca, tối nay chúng   cảm ơn hai    tay tương trợ, chúng  xin tạm biệt ở đây!"
Đằng Ngưu và Vương Bảo Thành mỉm , cũng chắp tay trả lời: "Khách khí khách khí!"
Ngay  đó, lão Phong và Dương Tuyết cũng  dừng , bọn họ gật đầu với ,  đó rời khỏi đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/577.html.]
Lão Phong và Dương Tuyết  ,  liền đưa gạo âm trong tay qua: "Hai vị đại ca, chúng  cũng   chuẩn  lễ vật gì, trong   ba túi gạo âm, hy vọng hai  nhận lấy!"
Đằng Ngưu và Vương Bảo Thành thấy  đưa gạo âm, sắc mặt mừng rỡ, nhưng cũng   là kiểu khoa trương, vẫn mang theo một tia dè dặt.
   thể phát hiện  từ biểu hiện của họ, hai quỷ vẫn  vui vẻ.
"Ha ha ha!Đinh Vĩ lão  thật sự khách khí! Đã như , chúng  cũng sẽ  khách khí." Đằng Ngưu  ha ha, liếc mắt  Vương Bảo Thành một cái, lập tức đưa tay tiếp nhận gạo âm.
"Hai vị đại ca, nếu   hai , tối nay chúng   sớm chết. Chờ ngày khác tiểu  sẽ mang theo lễ vật tới cửa thăm hỏi!"  tiếp tục mở miệng.
Vừa dứt lời, Vương Bảo Thành liền hướng về phía Đằng Ngưu : "Đằng ,   đúng chứ,Đinh Vĩ lão   trượng nghĩa!"
" , đúng ." Đằng Ngưu liên tục gật đầu, dùng tay sờ túi gạo âm.
Nhìn biểu hiện  của  , sợ rằng  trăm năm    ai cung cấp hương hỏa cho  .
Nói đến đây,  cũng  quanh co, lập tức : "Hai vị đại ca,   vì  hai   đột nhiên đến đây?"
Hai    ,  đó  liền  Vương Bảo Thành mở miệng : "Đinh Vĩ lão   điều  , lúc   đột nhiên nhận  tin của  Thượng Quan tiểu thư   thể  đang gặp nguy hiểm, kêu chúng  nhanh chóng đến đây ứng cứu."
"  thấy Đinh lão  gặp nguy hiểm, liền  ngừng chạy về bên , cũng may Kim Sơn Lăng Viên của  cách nơi   xa, cuối cùng cũng
đến …”
Đằng Ngưu lập tức  thêm: " !  cũng nhận  tin của  Thượng Quan tiểu thư. Cũng    Thượng Quan tiểu thư đang bế quan,  thể xuất quan,  kịp kêu gọi đội ngũ, liền nhanh chóng đến cứu viện. Trên đường   vặn gặp  Vương , bởi vì  phận của  Thượng Quan tiểu thư,      khác ở đây, chúng  cũng  tiện nhắc tới!"
Nghe đến đây, trong lòng   khỏi ấm áp.
Mặc dù khi hai   xuất hiện,    suy đoán như .   chính miệng bọn họ xác định, trong lòng cũng  khỏi càng thêm khiếp sợ.
Khó trách  khởi động xong trận pháp của ấn ký đen, kêu gọi ba tiếng tên của  Thượng Quan Thư thì cô  cũng  xuất hiện, thì  là đang bế quan,    .
  cũng   nghĩ tới, cho dù  Thượng Quan Thư  tới , cũng nghĩ  biện pháp mời hai vị quỷ đầu lĩnh từ Kim Sơn Lăng Viên và Độc Sơn tới trợ giúp, cứu chúng  thoát khỏi nguy hiểm.