Sau buổi đại điện náo loạn, kinh thành rúng động. Tin Thái tử  giam giữ lan khắp nơi như lửa gặp gió. Trong tửu quán,  lâu, chợ phố,   bàn tán: “Đông cung mưu phản”, “Tạ tiểu thư lấy m.á.u thề giữa điện”… Sự thật   định đoạt, nhưng dư luận  như sóng cồn, đẩy triều chính  cơn gió lốc.
Trong phủ, Minh Nguyệt   bàn gỗ, vết thương  tay vẫn  lành. Mỗi khi băng  , m.á.u khô bám rát, nhưng nàng  hé một tiếng than. Trong lòng nàng rõ hơn ai hết: Cơn bão thật sự mới chỉ bắt đầu.
Sở Dịch  nơi cửa, ánh mắt sắc lạnh.
— Nàng thắng một ván, nhưng cả ván cờ vẫn  ngã ngũ. Không  Thái tử, còn bao nhiêu kẻ khác sẽ nhảy  chiếm ghế Đông cung?
— Ta . — Minh Nguyệt  xuống Bạch Nguyệt kiếm đặt ngang bàn. —  chỉ khi sóng gió nổi lên, sự thật mới lộ rõ.
 
Ba ngày , triều đình mở buổi nghị chính. Không khí trong điện khác hẳn: phe cánh chia năm xẻ bảy.
Một phe do Lại bộ Thượng thư cầm đầu, ủng hộ lập Nhị hoàng tử  Thái tử mới, lấy cớ “ hiền cần  thế kẻ sa ngã”.
Một phe khác do Binh bộ Thượng thư chống , cho rằng   chứng cứ vững chắc,  thể vội lập  mới, kẻo loạn lòng quân.
Lại  phe trung lập, chỉ  im, chờ gió đổi chiều.
Hoàng thượng   long ỷ, sắc mặt hốc hác, thỉnh thoảng ho khan. Rõ ràng, Người  còn đủ sức chế ngự các phe.
Giữa cuộc tranh cãi,  vị đại thần bỗng cất lời:
— Nếu  đến lòng trung và trí dũng,  cho rằng Trấn Bắc Hầu phủ, dù đang vướng oan, nhưng con gái Hầu gia – Tạ Minh Nguyệt –  nhiều  lấy mạng liều ,  thể coi là gương sáng cho thiên hạ.
Điện vang lên tiếng xôn xao.
Minh Nguyệt  , giật . Nàng  ngờ tên    đưa  trong nghị sự lập Thái tử. Dù  họ chỉ  mượn cớ, nhưng cảm giác cả triều đình dồn mắt  khiến nàng thấy lạnh sống lưng.
Sở Dịch  gần đó, thoáng cau mày. Trong ánh mắt  lóe tia cảnh giác: Nàng  bước  vòng xoáy quyền lực, nơi một bước sai sẽ mất mạng.
 
Khi triều tan, nhiều phe cánh bắt đầu cử  đến phủ Tạ, kẻ ngầm ve vãn, kẻ gửi lễ vật, kẻ  “mượn tiếng” Minh Nguyệt để củng cố thế lực.
Tạ Trọng Quân bối rối:
— Muội , rõ ràng họ đang  kéo Hầu phủ  cuộc chiến đoạt ngôi.  nếu từ chối, e rằng họ sẽ  sang coi chúng  là kẻ thù.
Minh Nguyệt lặng im  lâu,  :
— Chúng   thể công khai theo phe nào.  cũng  thể  ngoài. Phải  giữa ranh giới,  khiến họ hy vọng,   để họ trói buộc.
— Như   dây. — Sở Dịch chen , ánh mắt lạnh lùng. — Một bước trượt, hồn lìa khỏi xác.
— Thà   dây còn hơn để  khác xỏ mũi. — Minh Nguyệt đáp, giọng cứng rắn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/minh-nguyet-dao/chuong-14-gio-doi-chieu-tren-trieu-chinh.html.]
Đêm hôm đó, nàng nhận  thư mật. Người gửi  ký tên, chỉ vẽ một hình trăng khuyết. Trong thư : “Người  chứng cứ thật sự để hạ Thái tử, hãy đến điện Thái Miếu giờ Tý.”
Minh Nguyệt cầm thư, mày khẽ nhíu. Rõ ràng  kẻ đang thử nàng.
Sở Dịch xem xong, giọng cảnh giác:
— Đây là bẫy.
— Có thể.  cũng  thể là cơ hội. — Minh Nguyệt nắm chặt thư. — Nếu  bỏ qua, sẽ mãi  động.
Sở Dịch  nàng hồi lâu,  gật:
— Được. Ta  cùng.
 
Giờ Tý. Điện Thái Miếu lạnh lẽo, hương trầm  tàn. Minh Nguyệt bước , ánh trăng từ khe ngói chiếu xuống nền đá loang lổ.
Một bóng  chờ sẵn. Áo choàng đen, mặt che khăn, chỉ lộ đôi mắt sắc bén.
— Ngươi là ai? — Minh Nguyệt hỏi, tay đặt lên chuôi kiếm.
Người   đáp, chỉ ném  một cuộn vải. Minh Nguyệt mở , thấy bản  mật chiếu: lệnh điều binh biên cương với ấn Ngọc tỷ giả.
Nàng sững . Đây chính là bằng chứng  thể chối cãi, cho thấy Thái tử định dùng Ngọc tỷ giả thao túng quân đội.
— Vì  đưa ? — Minh Nguyệt ngẩng đầu.
Người   khẽ:
@thichancommem
— Bởi chỉ ngươi mới dám đối đầu .  hãy nhớ, khi gió đổi chiều, cả ngươi cũng  thể  nuốt chửng.
Nói dứt,  biến mất  bóng tối.
 
Trở về phủ, Minh Nguyệt trải bản mật chiếu lên bàn. Ánh nến hắt lên gương mặt nàng, sáng rực mà nghiêm nghị.
— Đây là bằng chứng hạ Đông cung, nhưng cũng là ngòi nổ khiến các phe lao  tranh đoạt. — nàng thì thầm.
Sở Dịch  cạnh, ánh mắt sâu thẳm:
— Từ nay, nàng  chỉ là  rửa oan cho cha. Nàng là quân cờ mà  phe đều  tranh giành.
Minh Nguyệt siết chặt Bạch Nguyệt kiếm. Trong lòng nàng dấy lên cảm giác  kiêu hãnh  lo sợ. Kiêu hãnh vì   xa đến thế, lo sợ vì  mắt là hố sâu  đáy.
Nàng ngẩng  vầng trăng mờ ngoài cửa sổ. Nguyệt tại nhân tâm, tâm minh thiên địa. Cha từng dặn, lòng sáng mới dẫn lối. Nàng tự hứa: dù cuốn  vòng xoáy, nàng cũng sẽ giữ trái tim  khuất phục.