Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Bình Kinh dường như  tin, chỉ nhếch môi  nhạt: “Ừ,   .”
“Cố Bình Kinh.”
“Ừ?”
“Cậu   gì   với  ?”
Nụ   môi    biến mất  . Trong ánh sáng lờ mờ của lớp học, đôi mắt    , còn đen tối hơn cả màn đêm bên ngoài.
“Hứa Chiêu Chiêu.”
“Chuyện giữa  và Tống Ninh Tự,   quan tâm.”
“Dù tối nay   gì   mục đích gì,    .”
“Chỉ   thôi.”
Nói xong,   nắm lấy cổ tay  và đẩy  khỏi  .
  chống cự, để   đẩy . Nhìn   dậy, tiện tay cầm theo chiếc áo khoác đồng phục và bước . Khi   bước qua , dường như   thèm liếc mắt  lấy một .
  yên tại chỗ, nước mắt bất ngờ tuôn trào  kiểm soát. Trong thế giới xa lạ ,   duy nhất yêu thương   qua đời. Lục Nhiễm và  cô  sắp bước  cuộc sống của , chiếm lấy tất cả những gì  .
Tối nay,  tìm đến Cố Bình Kinh  vì bất kỳ mục đích nào khác, chỉ đơn giản vì  thích  .   nghĩ rằng   cũng thích .  giờ đây,  mới nhận  rằng  lẽ   quá tự tin.
Đối với ,    lẽ chỉ là một sự bộc phát của tuổi trẻ và ham  nhất thời, chỉ liên quan đến dục vọng,   tình cảm.
“Hứa Chiêu Chiêu,   gì .”
Không  từ lúc nào, Cố Bình Kinh   trở ,  ngay  mặt .  ngước lên, đôi mắt ngấn lệ,  dám tin  mắt . Ánh trăng chiếu xuống, phản chiếu gương mặt đẫm nước mắt của   trong đôi mắt  .
Cố Bình Kinh đưa tay, nhẹ nhàng lau  giọt nước nơi khóe mắt : “Sao   , Hứa Chiêu Chiêu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/minh-o-ngay-truoc-mat-cau/6.html.]
“ tưởng rằng   những điều đó với bức ảnh của  là vì  thích .”
“ tưởng rằng nụ hôn   cũng là vì  thích .”
“Cố Bình Kinh… hóa  là   tự  đa tình.”
  mặt , tránh khỏi ngón tay của  , bước lùi  một bước.
“Xin .”
“Vậy là, Hứa Chiêu Chiêu,   vì  nghĩ   thích  ?”
  , chỉ nghẹn ngào gật đầu nhẹ.
Cố Bình Kinh nâng cằm  lên, buộc   thẳng  mắt . Đôi ngón tay thon dài của   nhẹ nhàng quét  những giọt nước mắt vương  lông mi .
“Đừng  nữa.”
  ,     .
“Hứa Chiêu Chiêu.”
“ vốn định  du học.”
“ giờ thì  đổi ý .”
“Cùng  đến Bắc Kinh nhé.”
“Cố Bình Kinh?”  ngơ ngác ngước  .
Trong tầm mắt mờ ảo,  cúi xuống hôn .
“Tất nhiên là  hôn em vì  thích em.”