Đợt đó  khi  tin cháu đầu  cụ nội cho đất  giá trị tiền tỷ xong thì Tùng   bệnh viện nửa, trùng hợp đúng dịp  Dũng ghé nhà chơi. Tùng lấy lý do Dũng  nước ngoài mới về,   ở nhà tiếp bạn,  hẹn  một hai bữa khác sẽ  cho nên  cũng đồng ý  hôm đó ở nhà cùng Tùng tiếp khách.
  chuốc say  phòng . Đến sáng tỉnh    Dũng  . Tùng thì   giường cùng , cả hai  một mảnh quần áo  , drap giường nhào nhĩ  còn phát hiện  bên    cảm giác  đau, đêm qua  và   cùng  trải qua mặn nồng thì . 
Sau  quan hệ đó thì Tùng  công tác cho đến ngày  thử que lên hai vạch. Thề  trời cao  chứng,   bao giờ  gì   với chồng . Chỉ là  hiểu  Tùng vô sinh    thai…Đó vẫn là một câu hỏi lớn trong lòng  mà   thể giải thích .
 đờ đẫn, mất mấy giây mới thoát  khỏi mớ rối ren trong chính bản  . Lại  hiểu rõ lắm Dũng là đang  ý gì,   gì về chuyện chúng  nên hỏi 
-Sao…  hỏi ?
Dũng vô thức   một lúc. Tâm trạng như thể  nặng nề, lúc  khi mà  đang hồi hộp chờ đợi câu trả lời của  thì   chỉ lắc đầu  
-À   gì, tại  buột miệng hỏi  thôi.
Với ánh  đầy phức tạp ,   tin rằng Dũng chỉ là buột miệng, nhưng  vẫn thấy   tự nhiên khi  chuyện với  nên  cũng im luôn mà  phản bác  điều gì. Dù  Dũng cũng từng là  rể, đến nhà  ở  là một chuyện khó  , bây giờ  còn  đối diện, đến cả   thôi  còn thấy áp lực.
Ai là ba của Na chuyện đó từ từ  sẽ điều tra. Còn việc chính bây giờ để yên  xong sẽ từng bước   trả thù gia đình Tùng . Là   hại   thì đừng trách    nhẫn tâm.
-Ừ, nếu   gì   ăn sáng .  chuẩn  cho   ? 
-Cô  chi cho cực, sáng  uống cafe là  . 
-uống cafe nhiều   lắm , với   cũng  thấy cực. Nên từ nay  ở đây  sẽ nấu ăn cho .
Nói đến đây, Dũng   , đôi mày biểu thị vẻ đắn đo. Anh  
-Có phiền cô ? 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-duyen-ngang-trai/chuong-38.html.]
 mỉm  lắc đầu 
-Coi như   việc để trả  tiền nhà!
Dũng , nụ  thoải mái mà  đầu tiên  nhận  
-Ừ  cô giúp  nấu ăn.  giúp cô đảm bảo an  khi ở đây? 
-Ý  là?
-  mật khẩu nhà . Bên   bảo vệ trực. Chỉ cần cô ở yên thì chẳng ai lên  tới đây để gây chuyện như hôm qua nữa. 
-Được   cảm ơn .
-Ừ
Dũng  khỏi phòng.  ngó Na ọ ẹ  thức nên nhanh chóng  xuống cho con ti no để ngủ thêm  đó  chải tóc buộc lên gọn gàng,  một bộ thun lửng  đó nhè nhẹ bước sang phòng bếp. 
Dũng  ăn mặc chỉnh tề, đang ăn  mới thấy    buông đũa  lên.  ngó xuống, bữa sáng  chuẩn    dùng hết, thật tình   lên tiếng hỏi   nấu  ngon ?  cảm giác ngại vẫn cứ là   chọn cách im lặng. Chỉ khi tầm mắt  xuống thấy Dũng ăn  hết phần,   hiểu   vô thức mỉm .
 bước tới, lúc  chẳng suy nghĩ gì chỉ  khom xuống  gom đĩa muỗng  rửa. Ấy  mà khi cổ áo   đổ xuống, lộ  nửa bầu n.g.ự.c căng tròn như hai quả tuyết lê. Thì ánh  Dũng đúng lúc  dừng  nơi đó…
Bắt gặp  trong khoảnh khắc vô tình nhạy cảm,  ngại ngùng vội vàng đưa tay che  chỗ . Còn Dũng  khẽ hắng giọng một tiếng  đó để  cho  một câu   
-Sau  ở nhà nếu   việc gì thì cô nên chủ động hạn chế gặp   hơn.
Dũng đóng cửa cái rầm. Chẳng để  kịp trả lời . Ừ thì  gặp cũng , đợi   vài hôm kiếm  nhà  sẽ rời . Cũng    liên quan gì đến   nữa cả chứ đừng  là bảo  hạn chế gặp mặt.
Mấy hôm  nửa,  Dũng thường xuyên sang với  lắm, dì còn  bụng mua cho  và Na  nhiều quần áo.