Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:14:12
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Trần vội hỏi: “Liệu con bé còn đến tìm nữa ? gặp con bé! Suýt chút nữa tạo sai lầm lớn !”

Lâm Uyển Ương lắc đầu: “Cô , , cô trách ông bà, dù là là hiện tại, cô đều hai cần nhớ cô , sống vui vẻ chút.”

Hai vợ chồng khó tránh khỏi thương tâm, biểu thị tình nguyện vì con gái tích đức, sẽ quyên tặng một nửa tài sản ngoài.

Lúc Lâm Uyển Ương rời , ánh mắt bà Trần dịu dàng hơn nhiều, cảm ơn sự giúp đỡ của cô, dặn cô rảnh thì đến nhà ăn cơm.”

Có lẽ khúc mắt trong lòng bà sẽ cởi bỏ một ngày nào đó trong tương lai.

Hai vợ chồng khăng khăng tiễn Lâm Uyển Ương đến tận lầu , đó mới về.

Chuyện kết thúc, ba về phía bãi đổ xe, Lâm Uyển Ương : “Qủy cũng chia , thể một mực truy giết, đầu tiên tìm hiểu tình huống.”

Tạ Văn Dĩnh gật đầu: “ .”

Diêu Mộ chuyện, cứ cảm thấy cái tên Trần Viễn Châu đó.

Thôi bỏ , khi suy nghĩ một lúc vẫn nhớ , đành bỏ cuộc.

___

Bảo Tâm và Trương Hạo chờ mãi trong xe cũng thấy nhàm chán, hai quyết định đường cái bên ngoài tiểu khu dạo thư giãn gân cốt.

Trương Hạo gửi tin nhắn cho Diêu Mộ, nhắn ba xong việc thì đến đón .

Anh thích đứa nhỏ Bảo Tâm , cần mẫn thật thà.

Hai đều là fan hâm mộ một của Lâm chưởng môn, cùng một thê đội nên chủ đề chung để , loại cảm giác như gặp bạn vong niên.

Bọn họ dọc theo đường cái, đến ngã tư đường, quyết định xuống nghỉ ngơi một lát.

Mười một giờ rưỡi, xe đường ít, giờ , cũng ba bận xong .

Lâm Uyển Ương ở đó nên cũng gì đáng lo.

Một bà cụ từ xa tới, Trương Hạo thấy chút kinh ngạc.

Anh cũng đối phương xuất hiện từ khi nào, giống như đầu thì ở nơi đó.

Con đường thẳng, trong vòng một dặm trở hề khúc cua nào, khả năng a.

Trương Hạo khỏi đề cao cảnh giác, trong lòng thầm nghĩ, là... đụng trúng thứ gì đó đấy chứ.

Anh thò tay túi áo sờ soạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-101.html.]

Giây tiếp theo liền ngơ ngẩn, xong , hôm nay mặc thường phục, mang bùa!

Bà lão đó dần dần tới gần, bà cúi gằm , tư thế vô cùng quái dị.

Như thể vì tuổi tác quá lớn nên chân cẳng tiện .

Trương Hạo thầm đừng xảy chuyện gì, bà lão nhanh , đừng dừng !

Sợ cái gì tới cái đó, bà lão đó dừng mặt hai , chậm rãi đầu .

Trên môi bà nở một nụ kì cục, hai mắt sáng, giống như ánh sáng xuyên thấu.

Trương Hạo: “...”

Bây giờ mà chạy hình như kịp nữa ? Mấu chốt là vẻ mặt của Bảo Tâm bình tĩnh như ? Cậu thấy quỷ dị ?

Bà lão dạo mặt hai một vòng, đó dừng hỏi: “Dáng vẻ đường của lúc giống ?”

Trương Hạo: “...”

bà như thế đáng sợ ?

“Không giống.” Bảo Tâm ngừng một lát tiếp: “Dáng vẻ đường của ngươi rõ ràng là một con mèo.”

Bà lão đó khẽ sửng sốt, trong mắt đột nhiên phát ánh sáng xanh lục, hai với vẻ oán hận.

chạm tay xuống đất, răng nanh trong miệng dài .

DTV

Trương Hạo trợn to hai mắt, ơi! Bị Bảo Tâm trúng , đúng là giống mèo!

Giống như để nghiệm chứng lời của bé, mặt bà lão dần dần xuất hiện một khuôn mặt mèo.

Trương Hạo dám chậm trễ, lập tức kéo Bảo Tâm đầu chạy.

Hôm nay xui xẻo quá trời quá đất.

Bọn họ như cũng thể đụng trúng! Có vì ở lâu với Diêu tiểu ca nên mới thể chất của đối phương ảnh hưởng ?

Trời ơi, cứu mạng với!

Người dù chạy bạt mạng thế nào cũng thể nhanh bằng động vật.

Chỉ trong chốc lát, bà lão đó đuổi tới gần.

Móng tay của bà dài, móng còn phiếm ánh sáng đen.

Bảo Tâm dừng , lúc móng tay của bà sắp túm lấy Trương Hạo, bé giơ tay lên chắn .

Mắt thấy giây tiếp theo con quái vật đó sẽ bắt Bảo Tâm, thì nó cái gì đó hất văng .

Loading...