Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 103
Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:14:14
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nữ quỷ , ông chủ phòng trò chơi vội chạy về nhà, đó mời hòa thượng tới pháp sự.
Hòa thượng nhận thích hợp, bảo ông chủ nhớ xem gần đây xích mích với nào , chuyện cũng quá quỷ dị .
Lệ quỷ hại thì đấy, nhưng lệ quỷ ép xem múa thì vẫn là đầu tiên thấy.
Ông chủ lập tức nhớ đến chuyện xảy ngày hôm qua.
Bây giờ nghĩ bỗng thấy cổ quái, khi đám đó rời , cả phòng trò chơi đều loạn xị hết lên.
Không chỉ máy b.ắ.n cả xảy vấn đề, ngay cả máy gắp thú nhồi bông cũng , chỉ cần nạp tiền là thể gắp trúng, hiện trường lập tức biến thành mặc sức vui chơi.
Hơn nữa bốn mà phái cũng tin tức.
Ông chủ phòng trò chơi vội nhờ thám thính, bấy giờ mới mấy đó là đạo sĩ của núi Dự!
Còn là đám đó giở trò quỷ !
Ông chủ phòng trò chơi vờ đáng thương, tranh thủ lòng đồng tình của mấy hòa thượng.
Hắn dám tự tới, lập trường của hại, thật là xui khiến mấy hòa thượng tới kiếm chuyện.
Ba gã hòa thượng còn lên núi đụng trúng Trương Hạo đang mua đồ ở bên đường.
Một quần áo đạo sĩ của đối phương trông bắt mắt.
Sau mấy câu đàm phán thất bại, hai bên liền cãi um lên.
Hòa thượng cầm đầu : “Đạo gia mấy mấy trò nuôi quỷ, cảm thấy quá đáng ? Còn cố ý xua quỷ hại ?”
Trương Hạo nhất thời vui: “Hại ? Không vẫn còn sống sờ sờ đấy ? Anh cái gì cũng hiểu thì đừng nhúng tay , ác ý thì chúng quản gì.”
Trong nhóm hòa thượng một khá lớn tuổi, xong vui: “Người xuất gia lòng từ bi, quá đáng lắm đấy, đạo sĩ mũi trâu như lí.”
Trương Hạo xắn tay áo lên mắng: “Cái con lừa trọc , ông dùng a- xít sun-phu-rit gội đầu đúng , cho nên những tóc mà não cũng thiêu luôn, ông thì cái gì?”
Muốn đến cãi , giờ từng ngán ai! Đến a!
Hòa thượng: “Cậu, cái tên đạo sĩ , quá ngang ngược vô lý!”
“Lừa trọc ông đừng kiếm chuyện nhá, đừng , tự , cho dù tục thì tóc cũng mọc !”
Mắng thì thể nhịn, nhưng dám chỉ trích chưởng môn nhân nhà thì cửa! Đây là đánh mặt mũi Đạo quán ?
Người vây xem xung quanh: “...”
Phật hệ hết ?
Đạo hệ hết ?
Mấy gã hòa thượng tức tới mức nên lời, đột nhiên cảm thấy chỗ tóc chút đau.
Lâm Uyển Ương vốn tính mở miệng, nghĩ một lát thấy vẫn nên gì thì hơn.
Trong ấn tượng của cô, Trương Hạo xoạc chân nhảy múa, đạo tràng, nấu ăn giỏi, thì ngay cả năng lực mắng cũng lưu loát như .
Có vẻ như cô vẫn hiểu rõ lắm.
Tạ Văn Dĩnh cũng bất ngờ, mặc dù ấn tượng đầu tiên của về Trương Hạo lắm, nhưng dần dần cũng đổi cách .
Người cần mẫn tháo vát, hơn nữa luôn luôn chiếu cố bộ ở Đạo quán, tính cách cũng hiền hòa, thích so đo, là một trưởng bối tệ.
Tạ Văn Dĩnh duỗi tay vỗ vai .
Trương Hạo ngay cả đầu cũng , : “Đừng khuyên , là bọn họ gây chuyện ! sợ gì chứ!”
Lâm Uyển Ương: “Chúng sợ.”
Trương Hạo thấy âm thanh quen thuộc thì ngây , đó chậm rãi ngoái đầu , vẻ mặt nháy mắt cứng đờ, giống như chịu đả kích nặng nề nào đó.
... Hai ở đây từ lúc nào ? Đã bao lâu ?
Anh chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng từng cơn.
Cho nên bọn họ thấy hết ?
Hình tượng mà vẫn luôn nỗ lực duy trì chỉ để thể ở Đạo quán, bây giờ là lúc chân tướng phơi bày ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-103.html.]
Suy cho cùng Trương Hạo cũng chỉ là tay mơ, là đạo sĩ chính quy, vẫn cùng tranh chấp cãi vã, ý , nhưng cũng là tính tình .
Lâm Uyển Ương : “Có gì mà , cần tranh chấp.”
Trương Hạo hung hăng trừng mắt mấy hòa thượng, đều tại mấy !
Mấy gã hòa thượng: “...”
Trong lòng bọn họ chút thể bình tĩnh, đây thật sự là tổ chức tôn giáo bản địa chứ là xã đoàn ngầm gì gì đó?
Đạo sĩ núi Dự đều là kiểu phong cách ?
Còn hai nữa, còn dẫn theo năm khiêng đòn gánh thế ? Đây là đánh hội đồng bọn họ chăng?
Lâm Uyển Ương thấy đối phương chuyện, nào nấy đều đang cẩn thận đánh giá mấy nông dân trồng vườn lưng , bèn mở miệng : “Mấy vị đại sư hiểu lầm , chúng dời bước chuyện nhé.”
Hòa thượng dẫn đầu gật đầu đồng ý.
Sau khi đối phương rõ nguyên nhân, Lâm Uyển Ương lập tức giải thích rõ chuyện xảy ngày hôm qua.
DTV
Chuyện thể trách bọn họ.
Hòa thượng chỉ một nửa từ phía ông chủ phòng trò chơi, bây giờ hết đầu đuôi câu chuyện mới ông chủ đó hề vô tội.
Hòa thượng dẫn đầu hỏi: “Dù là , cô cũng thể để nữ quỷ dọa đó , chuyện hợp quy củ, dù âm dương cũng khác.”
Lâm Uyển Ương sửng sốt, đó với vẻ ngạc nhiên: “Nữ quỷ gì? a.”
Tạ Văn Dĩnh, Trương Hạo: “...”
Lâm Uyển Ương : “Đại sư, bằng ông về bảo ông chủ xa đó ráng nhớ , còn chuyện trái lương tâm nào nữa , nhanh chóng bổ cứu , lẽ sẽ vấn đề gì nữa.”
Mấy hòa thượng sang .
Vị hòa thượng đó hỏi: “Người xuất gia dối, thật sự là mấy cô ?”
Lâm Uyển Ương chắc nịch: “Đương nhiên ! Chúng cũng là đạo lý mà.”
Cô là xuất gia.
Hòa thượng gặp chuyện lẽ thẳng khí hùng, chút hối hận vì chất vấn mà hỏi rõ nguyên do, còn xin .
Lâm Uyển Ương cũng bày tỏ hổ thẹn vì khiến đối phương một quãng đường xa như .
Hai bên bắt tay giảng hòa.
Trước khi nhóm hòa thượng rời còn nếu cơ hội sẽ cùng luận bàn, Lâm Uyển Ương vui vẻ đáp ứng.
Tạ Văn Dĩnh chưởng môn của với vẻ dám tin, dối mà hề chột , một chút sơ hở cũng .
“Cô lừa mấy hòa thượng đó như coi ?”
“Làm việc linh hoạt.” Lâm Uyển Ương : “Cậu Đường Tăng ? Mấy hòa thượng thoạt giày vò khác đấy, nhanh chóng đuổi , nếu để cho bọn họ sự thật, bọn họ sẽ liên miên ngừng, cũng thể đánh , sẽ nhấc lên sóng gió tôn giáo đấy.”
Cô đây là sợ thật, cũng chọc nổi, chỉ nghĩ mau chóng tiễn mấy hòa thượng đó .
Tạ Văn Dĩnh sửng sốt, cẩn thận nghĩ thì thấy cũng đúng.
Lúc Diêu Mộ và Bảo Tâm trở , chuyện giải quyết xong .
Diêu Mộ ngạc nhiên Lâm Uyển Ương, nghĩ một lát : “Cũng trách đối phương sẽ nghĩ cô là đạo sĩ, kiểu tóc của cô giống.”
Tóc của Lâm Uyển Ương ít khi để xõa, lúc nào cũng búi thành một cục.
“Kiểu tóc của ? cảm thấy mà, để tóc xõa thì ngày nào cũng gội, búi thì thể ba ngày gội một !”
Mấy mặt ở đó: “...”
Chờ , đây là búi tóc đạo sĩ ?
Hòa thượng và đạo sĩ hòa với , quần chúng vây xem xung quanh thất vọng, bọn họ còn chụp video nữa kìa.
Nghĩ thôi cũng , chắc chắn là tư liệu để video.
Trên đường trở về, Trương Hạo luôn cúi gầm mặt, tâm trạng tệ.
Anh sẽ trục xuất đấy chứ, công việc hiện tại vui, cũng thích trong Đạo quán, thật sự ở nơi mãi.
Không nỡ xa lão đại và Bảo Tâm, cũng nỡ xa hai khác, đúng lý nên manh động như .
Lâm Uyển Ương cái vẫn im lặng nãy giờ : “ thật sự đấy, nếu khách hành hương đến Đạo quán gây chuyện thì giao cho , hung hăng như .”