Bảo Tâm còn nhỏ, với tính cách của Tạ Văn Dĩnh... lẽ cãi cũng chiếm thế thượng phong.
Cô thể tự trận, nhưng là chưởng môn nhân, vẫn cần chú đến ấn tượng của quần chúng.
Trương Hạo ngẩng phắt đầu lên: “ thể ở ư?”
“Anh thì ai nấu đồ ăn ngon cho chúng , Bảo Tâm sẽ đấy, nếu thật sự thì ít nhất cũng đợi hết hợp đồng ba năm .”
Trương Hạo gật đầu : “Không , ! Chờ hết hợp đồng ba năm tranh thủ đổi thành hợp đồng suốt đời, còn mong chờ ngày Đạo quán của chúng hương khói cường thịnh nữa đấy, chờ Bảo Tâm trở thành nhất đại tông sư! Ngày tháng vẫn còn dài mà.”
Anh ha hả xong, bắt đầu khen chưởng môn nhân... thể là cực kỳ hâm mộ.
Mọi sớm quen với tác phong hàng ngày của đối phương, cũng chỉ Bảo Tâm sẽ tiếp lời.
———
Kỳ nghỉ Quốc Khánh chớp mắt qua, chẳng mấy chốc nữa sẽ đến ngày học, .
Lâm Uyển Ương hoãn một tháng huấn luyện quân sự, cuối cùng cũng đến trường học báo danh.
Cuộc sống đại học của cô bắt đầu .
Chương trình học của năm nhất khá nặng, còn tiết học sắp xếp buổi tối, mỗi ngày của Lâm Uyển Ương trở nên phong phú hẳn.
Ban đầu, bạn bè trong lớp đều tò mò về Lâm Uyển Ương, một từng xuất hiện trong đợt huấn luyện quân sự, là sức khỏe lắm.
Lúc thấy , tinh thần cũng tệ, hơn nữa còn gầy xinh .
Lâm Uyển Ương ăn mặc phong cách, đây đều là áo quần do a bà ở Miêu trại may cho cô.
Đối phương tự dệt vải, đó dùng công nghệ nhuộm vải bằng sáp, hoa văn màu xanh những đơn điệu mà còn tinh mỹ.
Quần áo rộng thùng thình mang cảm giác tiên khí mỗi cô giơ tay nhấc chân.
Hiện tại đang lưu hành phong cách “trở về với thiên nhiên”, nên ăn mặc như cũng quá đột ngột, hơn nữa đại học vốn dĩ là nơi tập tập trung đủ loại .
Bây giờ trời trở lạnh còn cô gái mặc quần đùi, như so thì Lâm Uyển Ương còn bình thường chán.
Lâm Uyển Ương chỉ trở Đạo quán cuối tuần, ngày thường phần lớn thời gian đều ở trong ký túc xá. Cô phân tới phòng bốn ở, cô với ba bạn cùng phòng khác chung sống hòa thuận, bình thường ăn và lên lớp cùng .
Lúc cô từng , con gái thi đại học khoa học công nghệ đa đều là mọt sách xinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-104.html.]
Thật cũng , trong trường nhiều cô gái xinh khí chất, tạo một khung cảnh đẽ, Lâm Uyển Ương thích .
Phụ đạo viên ấn tượng khắc sâu với Lâm Uyển Ương, thường xuyên đến thăm hỏi, dặn cô nếu chỗ nào thoải mái thì nhất định , cần cậy mạnh.
Dù sức khỏe cũng là tiền vốn của cách mạng.
Mỗi Lâm Uyển Ương đều gật đầu , cô ảo giác rằng đối phương ngày nào cũng trông mong xin nghỉ.
Hiệu quả của tờ giấy xin nghỉ đó cũng quá .
———
Tám giờ tối nay tiết học, là môn tư tưởng lý luận.
DTV
Giáo sư dạy môn mặt nào cũng , chỉ là mỗi khi giảng đến đoạn cao trào thì quên đúng giờ tan học.
bắt đầu từ tuần dường như cải thiện, mỗi chỉ đúng giờ tan học mà khi còn cho nghỉ mười mấy phút.
Lần khi , thầy còn nhắc đường về chú ý an .
Sau khi tan học, Lâm Uyển Ương và bạn cùng phòng ngoài liền thấy Diêu Mộ chờ hành lang.
Diêu Mộ lười nhác dựa lan can, thấy Lâm Uyển Ương mới thẳng dậy: “Cuối cùng cũng đợi cô , chân của đều tê hết , thôi.”
Ba bạn cùng phòng hai với vẻ nghi ngờ.
Tuy đại học là môi trường thích hợp để yêu đương, nhưng lúc mới khai giảng thôi, mà Lâm Uyển Ương thu phục học trưởng , quá nhanh ?
Ngay cả bạn cùng lớp cũng tò mò lia mắt tới.
Đây là đầu tiên Diêu Mộ đến đón Lâm Uyển Ương, lời đồn sớm truyền khắp chốn.
Dù cũng xem là nổi tiếng ở trường...
Bây giờ hai như , cũng quá quen thuộc .
Bạn cùng phòng của Lâm Uyển Ương do dự một chút hỏi: “Cậu và vị học trưởng , đang qua ?”
“Không .” Lâm Uyển Ương về phía Diêu Mộ: “Chúng là đồng bọn cùng hợp tác ăn, là cộng sự đúng chứ?”
Diêu Mộ: “... .”
Trong mối quan hệ hợp tác , phụ trách mồi câu, Lâm Uyển Ương phụ trách càn quét chiến trường... trong lòng bỗng chút chua xót thể giải thích thế ?