Khi đến phân xưởng sản xuất lốp xe, bốn liền dừng .
Cửa lớn của kho hàng khóa, nhưng bên cạnh ô cửa sổ thể chui qua.
Lâm Uyển Ương : “Tạ Văn Dĩnh, và Bảo Tâm xung quanh một vòng, xem chỗ nào đúng , và Diêu Mộ trong xem.”
Diêu Mộ sửng sốt, lập tức : “Phải chia hành động , tại chúng cùng xung quanh một vòng hẳn trong?”
Lâm Uyển Ương nghĩ : “Thật như cũng , nhưng mà lãng phí thời gian lắm, vì vẫn nên chia hành động thì hơn.”
“...”
Sau khi Tạ Văn Dĩnh và Bảo Tâm rời , Diêu Mộ theo Lâm Uyển Ương trong phân xưởng.
Nơi cực rộng, lẽ lâu nên trong khí thoang thoảng thứ mùi nhựa và mùi nấm mốc khó ngửi.
Hai đến chính giữa, Diêu Mộ cầm đèn pin siêu sáng rọi quanh bốn phía, đó run giọng hỏi Lâm Uyển Ương: “Cô mau xem, đó là thứ gì?”
Trên mặt đất phủ đầy bụi bặm, cho nên dấu tay và dấu chân của trẻ con trở nên rõ ràng.
Xung quanh đột nhiên vang lên nhiều tiếng của trẻ con, ở trong gian kín ngừng vọng .
Diêu Mộ lùi một bước, từng thấy tiếng nào khủng bố như , nhịn chạy.
Xung quanh chồng chất nhiều lốp xe, cao đến năm sáu mét, đằng những lốp xe đó xuất hiện nhiều cánh tay đang múa may cuồng, ngừng vươn túm lấy hai .
Lâm Uyển Ương rút kiếm c.h.é.m tới, mấy cánh tay đó lập tức đứt đoạn, rơi xuống đất biến mất tiêu.
Càng ngày càng xuất hiện nhiều cánh tay hơn, rậm rạp duỗi về phía hai .
Diêu Mộ sợ hãi ném bé bọt biển sang một bên, đó vội vã lôi gương đồng , ngừng chiếu về phía mấy cánh tay đó.
Những cánh tay gương đồng chiếu tướng nháy mắt rút lui.
Diêu Mộ gắng sức tập trung tinh thần, trời cao phù hộ, chơi trò đập chuột vẫn luôn điểm cao.
Bỗng một bàn tay chui khỏi mặt đất, túm lấy cổ chân , kéo ngã lăn đất.
Khoảnh khắc Diêu Mộ ngã xuống, lập tức vô cánh tay xông tới hỗ trợ.
Trong lòng Diêu Mộ chửi ầm lên, ngờ mấy thứ quỷ còn tinh thần đoàn đội như .
Anh chỉ một tấm kính, những tay quỷ kính chiếu tới lập tức co , nhưng nhanh chóng bổ sung bằng những bàn tay mới.
Anh tay quỷ từng chút một túm lấy và kéo về phía bóng tối hắc ám đằng lốp xe.
Lâm Uyển Ương liền phát hiện bên cạnh biến mất, hướng mắt xuống và thấy kéo mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-109.html.]
Cô chạy tới, chặt đứt tay quỷ đang lôi kéo Diêu Mộ, đó kéo đối phương dậy.
“Má ơi, đây là thứ gì?” Diêu Mộ cầm gương đồng trốn lưng Lâm Uyển Ương.
Lâm Uyển Ương móc mười mấy lá bùa ném về phía một mặt lốp xe, những tiếng đó lập tức dừng .
Mấy giây , tiếng biến thành tiếng càng ám ảnh hơn.
Lâm Uyển Ương phán đoán: “Có lẽ bên trong những lốp xe đó cất giấu hài cốt, dưỡng tiểu quỷ ở đây.”
Diêu Mộ ngẩng đầu chồng lốp xe chất cao ngất, thì cất giấu bao nhiêu mới đủ, trong lòng khỏi lạnh lẽo.
Một cô bé mặc váy chậm rãi khỏi lốp xe.
Ngoại hình của nó xinh ngoan ngoãn, dáng vẻ chắc tới mười tuổi.
thể xuất hiện ở nơi , nghĩ cũng là .
Cô bé : “Chị gái, chị ức h.i.ế.p con nít, hổ hổ quá.”
Giọng điệu của nó thánh thót như thể một màn nguy hiểm chỉ là chơi đùa mà thôi.
Lâm Uyển Ương bật : “Như các ngươi thì tính là con nít gì, nít ranh đúng chứ? Vậy thì càng đánh.”
Cô bé , nụ mặt nháy mắt biến mất.
Không còn thấy con ngươi của nó nữa, chỉ thấy tròng trắng, mạch m.á.u nổ tung, màu da cũng trở nên đen xám.
Lâm Uyển Ương mỉm gật gù: “Không ngờ nha, còn tài nghệ lật mặt nữa cơ đấy.”
Diêu Mộ: “...”
Mảnh đất trống lưng cô bé chậm rãi xuất hiện một đám con nít đen nghìn nghịt, giống con ngươi, mạch m.á.u mặt cũng nổ tung.
Bước đầu ước tính hơn bảy mươi đứa.
DTV
Diêu Mộ thấy một bé trai trong góc, mặt đối phương biểu cảm hung ác, hơn nữa từng thấy thằng bé.
Diêu Mộ vội vàng nhặt bé bọt biển đất lên, lớn tiếng kêu: “Nhiên Nhiên! Đây là gối ôm của nhóc! Nhóc mau qua đây.”
Cậu bé thấy gọi tên , như là đột nhiên bừng tỉnh, nhấc chân bước qua đó, mấy đứa nhỏ xung quanh chặn .
“Cậu là bạn của chúng ?”
“Cậu từng ở đây chơi vui, sẽ rời khỏi chúng .”
“Nếu , chúng sẽ xé xác .”
Mấy đứa nó với chất giọng non nớt của trẻ con, khiến rùng ớn lạnh.