Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-08-27 23:06:55
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy phút , hai hàng mi của Hầu Nhiên đang giường khẽ động đậy, đó chậm rãi mở mắt .

Hầu Nhiên quanh một vòng, đầu tiên là gọi bà nội, đó hỏi, cha đến đây?

Hai vợ chồng gì, ôm chầm lấy con trai rống.

Hầu Nhiên về phía Lâm Uyển Ương và Diêu Mộ, nghĩ một chút : “Anh trai và chị gái , hình như con mới gặp lúc nãy.”

Câu dứt, cả căn phòng lập tức chìm im lặng, lúc nãy hai từng tới thật, nhưng lúc đó đứa nhỏ vẫn đang ngủ.

Vậy thì gặp ở , đường hồn về nhà...

Diêu Mộ bước lên , xoa đầu đứa nhỏ : “Không thì .”

Đứa nhỏ đáng yêu, thật hơn bảy mươi đứa nhỏ trong kho hàng đó đều đáng yêu.

Chuyện mà lão đạo đó thật bí ẩn, phần lớn nạn nhân đều là mấy đứa nhỏ trong nhà bỏ bê, một thành phố trong vòng hai năm c.h.ế.t bảy mươi đứa nhỏ, nếu đó bọn nhỏ đều triệu chứng cảm mạo thì dễ xem nhẹ, sẽ cho rằng đó là bệnh nặng bộc phát.

Diêu Mộ đang chuẩn thu tay thì bỗng nhiên bạn nhỏ Hầu Nhiên túm lấy, nhóc áp mặt lên mu bàn tay của .

... Sau đó há miệng , cắn một ngụm, thật nhóc khống chế lực độ, chỉ lưu hai vết răng nhàn nhạt.

“Trên thật thơm, giống như bánh kem , em ăn.”

Bà nội của bé vội hỏi: “Có Nhiên Nhiên đói ? Bà lấy bánh kem cho cháu ngay đây.”

Hầu Nhiên mới tỉnh bao lâu bỗng sững mấy giây, đó gật đầu.

Diêu Mộ: “...”

Anh thu hồi câu lúc , đứa nhỏ một chút cũng đáng yêu!

Một chút cũng !

Hiện tại sắp ba giờ , Lâm Uyển Ương cũng nhiều lời thêm, khi dặn dò mấy chuyện cần chú ý tiếp theo liền chuẩn về.

Thật sự chịu đựng nổi nữa, nếu sinh quầng thâm với nếp nhăn thì bây giờ! Giá cả của mấy loại như kem mắt với mỹ phẩm dưỡng da đều đắt chết.

Nếu còn ai khiến cô tăng ca muộn như thế nữa thì thật đáng giận!

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-113.html.]

Cha của Hầu Nhiên vô cùng cảm kích, rằng chờ sức khỏe của đứa nhỏ khá hơn, cả nhà nhất định sẽ tới Đạo quán lễ tạ.

Lần cứu đứa nhỏ cũng coi như cứu cả nhà bọn họ, bọn họ chủ động bày tỏ sẽ quyên mười vạn tệ tiền hương dầu.

Người giữa giật dây chuyện là chủ hàng rau Đặng Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, tỏ vẻ sẽ thầu luôn việc cung ứng rau củ cho Đạo quán trong một năm tới, bao nhiêu cũng cấp .

Đoàn về tới Đạo quán, Lâm Uyển Ương chuẩn tắm rửa đơn giản ngủ.

Cô suy nghĩ một chút : “Hôm nay cứ để đứa nhỏ ở trong thư phòng , tạm thời thôi.”

Trương Hạo hết trái , do dự : “Lão đại , dù Bảo Tâm sai chuyện gì, cô cũng thể nhốt thằng bé thư phòng ...”

“Không Bảo Tâm.” Lâm Uyển Ương lấy một lá bùa, ngay mắt Trương Hạo phất một cái, đó chỉ phía .

Trương Hạo bỗng thấy lưng nhóm còn một đứa nhỏ.

“Mẹ ơi!” Anh nhảy dựng lên.

Lâm Uyển Ương : “ dùng gương đồng tạm thời trấn áp linh hồn của nó, bằng hài cốt vẫn còn trong tay đối phương, chỉ cần triệu hoán thì sẽ bức trở về.”

Nếu quan sát tỉ mỉ thì sẽ thấy cổ chân của đứa nhỏ một sợi dây đỏ.

Trương Hạo khẽ ho một tiếng, điều chỉnh cảm xúc : “Lão đại, cảm thấy nếu cô nuôi thứ gì đó giải sầu, thì thỏ con, cún con mèo con đều , nuôi một con tiểu quỷ trong Đạo quán, liệu cá tính quá ? chỉ kiến nghị thôi, nếu cô thực sự nuôi, thì cũng ý kiến gì.”

Đạo quán tượng thần của Tổ sư gia tọa trấn, quỷ quái bình thường thể tiến , ngoài quỷ do chính bọn họ dẫn .

Diêu Mộ nhịn chảy cả nước mắt, trí tưởng tượng phong phú quá.

Anh đơn giản kể chuyện xảy một .

Bấy giờ Trương Hạo mới bừng tỉnh đại ngộ: “Thì .”

Ánh mắt Tiểu Thời nhiều thêm một phần đồng tình, là c.h.ế.t lúc sáu tuổi, nhưng dáng vẻ trơ trọi đó giỏi lắm chỉ bốn tuổi là cùng.

Lúc còn sống bệnh tật giày vò, đó kẻ ác trúng g.i.ế.c chết, khi c.h.ế.t linh hồn vẫn giải thoát, thật sự quá đáng thương.

Trương Hạo vẫy tay gọi bé: “Tới đây, tới chỗ bác .”

Tiểu Thời do dự một lát, đó chậm rãi dịch qua đó.

Lúc chị gái rời dặn dò nó lời.

Loading...