Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-08-27 23:06:56
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Hạo thấy đứa bé ngoan ngoãn thì càng thương tiếc hơn: “Đi thôi, bác dẫn nhóc tới thư phòng, đói , bác đốt hai cây hương cho nhóc ăn nhé, sợ nha.”

Tiểu Thời sợ hãi gật đầu.

Diêu Mộ nghĩ một chút hỏi: “Mấy đó nuôi tiểu quỷ gì? Để hại hả?”

“Cũng nhất định, kẻ là vì hại , cũng một kẻ nuôi để hỏi chuyện, ví dụ con cái nhà ai lạc, hỏi tiểu quỷ thì nhanh đáp án.”

Diêu Mộ nghĩ nghĩ hỏi: “Vậy thể hỏi xổ ngày mai nào ?”

“Đương nhiên là thể.” Lâm Uyển Ương tạm ngừng giây lát tiếp: “ với trình độ bậc , tới địa phủ tìm một con quỷ vương về nuôi, thấy nó nhất định sẽ tình nguyện theo , cực kỳ vui luôn chứ.”

Tạ Văn Dĩnh gật đầu tiếp lời: “ cũng thích nhân bánh từ trời rơi xuống.”

Bảo Tâm: “ thích giao đồ ăn mua ngoài.”

cảm thấy… vẫn là thôi .” Diêu Mộ xoa xoa cánh tay.

DTV

ngủ đây, cũng nghỉ ngơi sớm chút.” Lâm Uyển Ương về phía phòng .

Diêu Mộ nhéo mặt Bảo Tâm: “Đồ ăn mua ngoài? Cậu trở nên nghịch ngợm như từ lúc nào? Càng ngày càng giống sư của , chẳng đáng yêu chút nào.”

Tạ Văn Dĩnh lạnh một tiếng: “Ha ha, thì ngại quá, chính là chọc chán ghét như đấy.”

Diêu Mộ: “…”

, chính là cái vẻ mặt !

Mọi ai về phòng nấy nghỉ ngơi, hôm nay tắt đèn ở hành lang, Trương Hạo lo lắng nếu trời tối quá, Tiểu Thời ở một trong thư phòng sẽ sợ hãi.

Tạ Văn Dĩnh nghĩ, cái kho hàng trong phân xưởng lốp xe đó còn tối hơn nơi nhiều, nhưng cũng gì.

Hồn phách ở chung với con trong cùng một căn phòng sẽ từ trường ảnh hưởng, cho nên Tiểu Thời chỉ thể tạm thời ở trong thư phòng.

Nói đúng thì Tiểu Thời cũng là quỷ bình thường.

Đạo quán khôi phục vẻ yên tĩnh, đêm nay trôi qua bình an vô sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-114.html.]

Sáng sớm ngày hôm , việc đầu tiên mà Trương Hạo khi thức dậy là xem Tiểu Thời.

Anh chuẩn bữa sáng cho , thắp một nén hương với hai quả lê.

Quỷ thể ăn vật thật, nhưng bọn chúng thể hấp thu tinh khí, thứ bọn chúng chạm qua, nếu bình thường ăn thì sẽ cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.

Chờ đến lúc ăn sáng, Trương Hạo múc cho Tiểu Thời một bát cháo, ngoài còn một cốc sữa bò, híp mắt : “Ăn , ăn nhiều chút mới mập và cao lên .”

Tiểu Thời hổ gật đầu: “Cảm ơn bác.”

Trương Hạo càng Tiểu Thời với vẻ từ ái hơn, còn với Bảo Tâm rằng một em trai .

Bảo Tâm cũng vui vẻ, cuối cùng còn là nhỏ tuổi nhất Đạo quán nữa, cảm giác thăng cấp !

Sau khi ăn xong, Lâm Uyển Ương lấy máy tính bảng chuẩn lên mạng một chút.

Tuần bận đến trường nên cô hề đăng nhập diễn đàn đạo học.

lúc ở trường cũng nên khiến chú ý quá, chủ nhiệm lớp cảm thấy tinh thần của cô bình thường , càng điệu thấp hơn nữa.

Không cần củng cố thêm loại ấn tượng đó.

Hai tháng , vì phát sinh tình huống khẩn cấp và vì sự an của lớp trẻ trong các môn phái lớn, đại hội giao lưu đạo thuật tạm thời hủy bỏ.

Bây giờ tra rõ chân tướng, xác định chuyện gì, diễn đàn lên bài nữa.

Hoạt động nữa bắt đầu.

Thiệp mời đăng lên hai ngày , lượt phản hồi lúc vượt qua mười mấy trang, đối với một diễn đàn tới hai nghìn đăng ký mà , đây coi là nhân khí cực cao.

Ngày mười tháng bắt đầu, bây giờ thể báo danh .

Địa điểm nãy đổi, là ở một tỉnh khác, nhưng hiện nay giao thông phát triển, chỉ cần máy bay bay thẳng đến đó, cũng tính là xa.

Lâm Uyển Ương ưa thích náo nhiệt, hăng hái báo danh, để thông tin đăng ký diễn đàn.

Phái Tịnh Dương: Lâm Uyển Ương, Tạ Văn Dĩnh.

Hai tháng , khác là bao, phái Tịnh Dương là một môn phái tiếng tăm gì, chỉ lướt qua thôi, lập tức quẳng đầu, bắt đầu thảo luận về những tài năng mới sẽ tham gia đại hội .

Ngược , khi mấy admin của diễn đàn thấy cái tên thì đều giật .

Loading...