“ đoán lẽ trong quá trình xây dựng sẽ yên cho lắm, nếu thật sự xây thành tòa chung cư, một năm tối thiểu hai c.h.ế.t vì nhảy lầu, bát tự sức khỏe yếu đều ảnh hưởng.”
“Nghiêm trọng như ?”
Diêu Mộ tức khắc cảm thấy ớn lạnh, tòa nhà mà xây xong nhất định sẽ trở thành hung lâu (/).
(/) hung lâu (凶楼): tòa lầu bất hạnh/ may.
Ban đầu ngôi mộ vốn trống rỗng, chủ nhân ngôi mộ phép tìm đồ vật bồi táng chung.
Hơn nữa, thời đại mà chủ nhân ngôi mộ c.h.ế.t phong tục lấy sống vật bồi táng.
Phỏng chừng ở trong mắt cô thì hầu và nô lệ cũng khác gia súc là mấy, đều thể tùy tiện g.i.ế.c chết, cho nên xuống tay hề áp lực tâm lý, bất cứ cảm giác tội nào.
Xã hội phong kiến vạn ác, cách ba tuổi sự khác biệt, bọn họ lúc cách chủ nhân ngôi mộ mấy trăm thế hệ, thể nào đạo lý với nữa, vì thế chỉ thể nghĩ cách ngăn cản.
Nửa giờ , thấy khí bên trong sai biệt lắm, thể xuống .
Lâm Uyển Ương dẫn Tạ Văn Dĩnh xuống, để Diêu Mộ ở bên ngoài canh chừng.
Diêu Mộ lập tức hoảng sợ, xung quanh tối đen như mực, hôm nay ngay cả ánh trăng cũng , một ở bên ngoài càng nguy hiểm hơn ?
Diêu Mộ mở miệng hỏi: “ thể theo xuống ?”
Lâm Uyển Ương , hỏi ngược : “Trước đây từng quen bạn gái ?”
Diêu Mộ: “... Có, nhưng lúc đó còn học cấp hai, mới quen hai ngày chia tay , hỏi chuyện ?”
Đối phương đổi chủ đề quá nhanh, cho chút thời gian chuẩn nào.
Lâm Uyển Ương đột nhiên điều tra lịch sử tình cảm của ... ý đồ gì đây?
Diêu Mộ khẽ ho khan một tiếng, dời mắt chỗ khác, bỗng dưng cảm thấy ngại.
Tuy rằng từng suy nghĩ mối quan hệ của hai theo chiều hướng đó, nhưng giỏi từ chối khác, đều quen thuộc với như ...
DTV
Làm tổn thương lòng tự trọng của khác là .
Thật Lâm Uyển Ương cũng tệ, , hơn nữa còn đặc biệt mang cảm giác an .
Nếu bạo lực nữa thì càng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-133.html.]
Lâm Uyển Ương đoán điều mà đối phương đang rối rắm lúc , cô gật đầu : “Vậy thì thể, chúng cùng xuống thôi.”
Tạ Văn Dĩnh tự nhiên ý kiến gì, kén chọn công việc, chỉ dặn dò hai nhớ cẩn thận.
Lâm Uyển Ương cầm đèn pin xuống , mười mấy bậc thang thì đến mộ thất.
Quan tài đặt ở chính giữa, bên cạnh còn nhĩ thất (/), tổng thể là lớn.
(/) nhĩ thất (耳室): trắng chính là căn phòng nhỏ bên cạnh mộ thất.
Có thể xây mộ thời điểm đó về cơ bản đều là gia quyến của quan , nhưng ngay cả một vật bồi táng cũng thì quá kỳ lạ.
Diêu Mộ xoa xoa cánh tay: “Bây giờ gì?”
“Anh vòng quanh quan tài một vòng .” Lâm Uyển Ương .
“Làm, gì?” Tuy Diêu Mộ cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng đối phương như nhất định đạo lý.
Vừa hỏi, theo thói quen theo những gì đối phương .
Sau khi Diêu Mộ quanh quan tài một vòng, Lâm Uyển Ương : “Bây giờ thể , đúng , lúc ngoài, tuyệt đối đầu .”
“Cứ mà ?”
“Ừ, giải quyết xong .”
Diêu Mộ gật đầu, cũng nán chỗ thêm một phút giây nào nữa, cứ cảm thấy quái quái thế nào , mặc dù trong lòng ngạc nhiên vì chuyện thể giải quyết dễ dàng như .
Anh mới hai bước thì cảm thấy thứ gì đó đè lên vai , tuy nặng nhưng bình thường.
Bên cổ gió lạnh phả , như thể thứ gì đó đang hà thổi khí.
Diêu Mộ ngay tức khắc cảm thấy da đầu tê dại, run giọng hỏi: “Sau lưng , thứ gì đó ?”
Lâm Uyển Ương ở phía : “Không , hãy mạnh dạn tiến về phía , đừng đầu .”
Diêu Mộ cố nhịn xuống loại cảm giác thích hợp đó, liều mạng về phía .
Trên đường lên, Diêu Mộ cảm thấy hai luồng khí lạnh phả cổ, cả đều thấy khỏe.
Nghĩ đến lời dặn của Lâm Uyển Ương, dám đầu .
Tạ Văn Dĩnh đang chờ ở bên ngoài thấy lên thì giật , lập tức lùi hai bước.