Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-08-27 23:07:19
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Uyển Ương thấy nhắc đến diễn đàn đó thì thở dài : “ cũng cảm thấy đáng tiếc, dù tiền thưởng chuyến cuối vẫn thanh toán mà, cứ như mà bỏ chạy , cơ hội nhất định đòi về.”

Trong lòng Lưu Kim toát mồ hôi hột, cô còn tìm đòi về ?

Anh chuyện phiếm một lúc mới mục đích đến .

Vương Diên viện, vì chuyện liên quan đến nên chăm đến bệnh viện thăm nom, cũng vì thế mà một chuyện như .

Cháu trai của một bệnh nhân mất tích, đó bệnh nặng hấp hối nên gặp cháu.

Người trong nhà cũng nghĩ đủ biện pháp nhưng vẫn tìm thấy , ngay cả một chút manh mối cũng .

Báo cảnh sát cũng tìm đầu mối nào.

Bấy giờ Lưu Kim mới sực nghĩ tới Lâm Uyển Ương, dù đối phương cũng là cao thủ huyền học, chừng biện pháp thông thường hữu hiệu, cô thể tìm biện pháp khác.

Cho nên mới tìm tới Đạo quán mà đối phương , chung quy gia đình đó thật sự đáng thương, ông cụ cũng hòa ái dễ gần.

Lâm Uyển Ương xong, do dự chốc lát : “Tìm , việc thật sự trong phạm vi năng lực của .”

Lưu Kim : “Ông cụ đó treo giải một triệu tệ, chỉ cần cung cấp manh mối hữu dụng. Người mất tích là sinh viên của trường đại học Minh Nam, vòng quan hệ xã hội đơn giản, thù oán với ai, cô cảm thấy chuyện kỳ lạ ?”

“Nhắc tới mất tích, thực gần đây trường cũng mấy vụ, thì sẽ xem thử.”

Lưu Kim trừng lớn đôi mắt: “Cái gì? Cô là sinh viên á?”

“Có chỗ nào giống ?”

Lưu Kim gật đầu: “Giống, cực kỳ giống.”

Lâm Uyển Ương: “…”

Sao đáp án cứ lệ và trái lương tâm thế nào nhỉ?

Nói , Lâm Uyển Ương quyết định tự , vặn Lưu Kim xe, lái tới bệnh viện tiện.

Gia cảnh của ông cụ tệ, nhưng bệnh viện mỗi ngày đến nhiều, cũng phòng bệnh đơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-136.html.]

Phòng bệnh ba , giường bệnh của ông cụ ở trong cùng, vị trí gần cửa sổ.

Lâm Uyển Ương vốn nghĩ rằng lẽ bản giúp gì trong chuyện tìm mất tích .

Nếu lấy tro xương của Tiểu Thời về hỏi đối phương thì tính khả thi còn lớn chút.

Rất nhiều chuyên môn nuôi tiểu quỷ để hỏi chuyện, điều kiện của Tiểu Thời , chừng gặp cơ duyên thể tu luyện thành Qủy Vương, tuy rằng đường còn dài.

Lâm Uyển Ương bước phòng và thoáng qua giường bệnh thì phát hiện chút thích hợp.

Thoạt quan hệ giữa các thành viên trong gia đình , gia đình hòa thuận, điều kiện kinh tế cũng tồi.

Hôm nay là cuối tuần, con trai và con dâu của ông cụ đều mặt.

Hai vợ chồng khuyên ông cụ nén đau buồn, nhất định sẽ tìm thấy đứa nhỏ.

Lưu Kim : “Chú ơi, chú còn nhớ cháu ? Không cháu với chú rằng cháu quen một đại sư lợi hại ? Hôm nay cháu dẫn đến thử xem cách nào khác .”

Bấy giờ mới chú ý đến cô gái trẻ bước phòng.

Trong mắt ông cụ đang giường lập tức lóe lên hi vọng, con trai , đến bước , dù chỉ là một chút khả năng thôi ông cụ cũng buông bỏ.

Trần Khánh Vũ quá tin tưởng chuyện , khi tin tức treo thưởng truyền ngoài, nhiều tìm đến.

trải qua quá nhiều thất vọng nên giờ phút ông bình tĩnh.

Con trai mất tích như một tảng đá đè nặng lên lồng ngực, khó khăn lắm cha già mới thành ca phẫu thuật, tuy tạm thời phản ứng thải trừ, nhưng cũng thể yên tâm.

Trần Khánh Vũ dám để lộ cảm xúc mặt cha già. Chiều hôm ông thật sự chịu nổi áp lực nữa mới một tìm đến một góc vắng vẻ trong vườn hoa bệnh viện, suy nghĩ nhịn bật .

Ông bắt gặp Lưu Kim ở nơi đó, đối phương thấy ông bi thương nên mới bước tới hỏi chuyện.

Người thể tới bệnh viện là bệnh nhân thì cũng là nhà của bệnh nhân, phần lớn đều thể đồng cảm.

DTV

Lúc đó Trần Khánh Vũ mới nghĩ, hết lẽ trong lòng sẽ dễ chịu hơn chút, vì thế ông kể chuyện của cho đối phương .

Ca phẫu thuật của cha già thành công , nhưng con trai đột nhiên biến mất.

Chẳng lẽ cái nhà tan rã ? Ngay cả cảnh sát cũng báo , con trai của ông trưởng thành năng lực hành vi dân sự, hết suy xét tới phương hướng bỏ nhà .

Loading...