Trần Khánh Vũ do dự một lát : “Đồng chí cảnh sát , tuy sai nhưng cũng nguyên nhân, các đồng chí thể thông cảm cho chứ?”
Buôn bán nội tạng là vụ án lớn, Trần Khánh Vũ khai địa chỉ bệnh viện và phương thức liên lạc của kẻ cầm đầu, đồn cảnh sát lập tức hành động.
Hơn nữa còn xin chi viện từ phía đồn cảnh sát địa phương của bệnh viện nơi thực hiện ca phẫu thuật.
Trần Khánh Vũ cha của ông đợi nửa năm nhưng vẫn tìm quả thận phù hợp, hơn nữa phía ông cụ còn nhiều xếp hàng chờ tới lượt.
DTV
Mỗi ngày ông cụ đều cắm ống thở, sức khỏe càng ngày càng yếu, rõ ràng thể chống đỡ thêm nữa.
Lúc , Trần Khánh Vũ chợt nghĩ tới một bạn cũng vấn đề về thận, nhưng chỉ một chuyến du lịch Thái Lan thì sức khỏe lên.
Năm đó bệnh tình của đối phương nghiêm trọng, chỉ thể ghép thận thì mới khỏe .
Sau một hồi đấu tranh nội tâm, ông hỏi bạn đó.
Sau đó đối phương đưa cho ông một dãy điện thoại.
Tất nhiên Trần Khánh Vũ rằng những nội tạng đó là bất hợp pháp, nhưng giường bệnh là cha của ông .
Sau khi do dự hết tới khác, cuối cùng ông vẫn gọi điện thoại cho máy đó.
Hơn nữa, dù cha ông đổi thì cũng sẽ khác chịu đổi.
Trần Khánh Vũ là ăn, trong nhà của cải phong phú, bên giá năm mươi vạn, đó bảo chờ một tháng.
Ông đợi, cho nên chi thêm hai mươi vạn nữa chen ngang.
Bên lập tức sắp xếp thủ tục liên quan, hơn nữa còn bảo đảm nghiệp vụ thành thạo, sẽ xảy bất cứ vấn đề gì.
Chuyện duy nhất ông cần là đưa ông cụ tới bệnh viện chỉ định, còn những việc khác thì cần quan tâm.
Đối tượng cung cấp tạng khỏe mạnh, là một thanh niên trẻ tuổi, cả chiều cao lẫn cân nặng đều đạt chuẩn, tuổi ba mươi, hơn nữa chức năng gan và năm chỉ viêm gan B đều hợp chuẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-139.html.]
Trần Khánh Vũ hỏi đối phương tự nguyện hiến tặng ? Người bên điện thoại đương nhiên là , đó cúp máy.
Trần Khánh Vũ chẳng qua chỉ cầu một cái an ủi, đối phương nguồn gốc của quả thận là chính quy thì ông liền tin tưởng, nghi ngờ gì nữa.
Quá trình phẫu thuật ghép tạng diễn thuận lợi. Sau khi ca phẫu thuật kết thúc, Trần Khánh Vũ quyết định chôn chuyện xuống đáy lòng, cho bất cứ ai.
Ông vẫn luôn với cha già và vợ rằng tìm quen chen ngang, là chi tiền mua thận.
Lúc Lâm Uyển Ương rời khỏi đồn cảnh sát với cảnh sát phụ trách vụ án : “Phía nam thành phố Hà một chợ bán sỉ, trong chợ một cửa hàng chuyên bán hàng chạy, thể đến đó tra xét thử.”
Vị cảnh sát trẻ tuổi ngây , mở miệng hỏi: “Cô nhận tin tức gì ?”
Lâm Uyển Ương: “Vị Trần đó từng nhắc tới, khả năng ngay cả chính ông cũng nhớ , thấy tinh thần của ông chút vấn đề.”
Tuy cảnh sát trẻ tuổi thấy kì lạ nhưng hai vị mắt đều là công dân thành phố nhiệt tình, rõ ràng chuyện hề liên quan đến bọn họ, cho nên cũng hỏi gì mà cho luôn.
Ở một bên khác, cảnh sát địa phương thành phố Hà tìm đến bệnh viện nọ, nhưng bác sĩ và y tá thực hiện ca phẫu thuật đều thề thốt phủ nhận chuyện đó.
Hơn nữa, dãy mà Trần Khánh Vũ cung cấp cũng biến thành ảo.
Manh mối chặt đứt, công cuộc điều tra phá án nhanh chóng lâm ngõ cụt, vụ án trở nên đầu mối.
Cảnh sát thành phố Ninh cử đến hỗ trợ phá án cũng mặt ở đó buổi chiều cùng ngày.
Nếu chứng cứ trực tiếp thì khẩu cung của Trần Khánh Vũ sẽ bác bỏ khi đưa khởi tố công khai, bắt đầu trở nên lo lắng, và quan trọng hơn nữa là chuyện vẻ hề đơn giản.
Vương Nghĩa Viễn đột nhiên nhớ tới địa chỉ mà cô gái đó cung cấp khi rời .
Anh do dự một chút hỏi: “Có phía nam thành phố một chợ bán sỉ ?”
“Trước đây từng tới thành phố Hà ?” Cảnh sát địa phương hỏi.
Vương Nghĩa Viễn lắc đầu: “ cảm thấy lẽ chúng thể đến đó xem thử.”
Mấy tiếng đồng hồ , bọn họ mặt tại chợ bán sỉ, cũng tìm thấy gian hàng buôn bán ế ẩm đó.
Bên trong tủ lạnh ngoài các loại thịt chế biến sẵn còn năm khối thi thể.