Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:43:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Phi Đầu Thi qua đường phát hiện, suýt chút nữa dẫn tới khủng hoảng xã hội.

Tên ngốc Diêu Mộ ngày thường coi trọng mặt mũi chết, khi ở mặt Lâm Uyển Ương thể là bảo gì nấy.

... Con gái?

Lâm Uyển Ương ngừng , nghiêm túc : “ mang theo kiếm, đương nhiên là...”

Nói đến một nửa đột nhiên im bặt.

Tạ Văn Dĩnh: “...”

Đáp án rõ ràng, đương nhiên là c.h.é.m c.h.ế.t ngươi !

Xem đạo trưởng Thanh Hư đất linh, định nhúng tay chuyện .

Lần c.h.ế.t tâm .

Lâm Uyển Ương xong, xe buýt yên tĩnh mấy giây.

Mọi đều kinh ngạc, chứ, tiểu sư mà hung lên cũng gì và nọ đấy.

Nhậm Địch: “Diễn xuất tệ, đáng yêu quá.”

Câu phá vỡ bầu khí quái lạ xe buýt, những khác đều lấy phản ứng, bắt đầu nở nụ .

Dẫu cũng là trẻ tuổi với , khá nhiều chủ đề chung để .

Mãi đến mười một giờ tối, xe mới nhắm mắt chuẩn nghỉ ngơi.

Xe chạy xuyên đêm, bảy giờ sáng ngày mai sẽ đến nơi. Tuy ngủ thoải mái nhưng đều một câu oán trách.

Nơi mà bọn họ đến sân bay, càng trạm xe lửa, đây là phương tiện giao thông duy nhất.

———

Người tu hành việc và nghỉ ngơi đều quy luật, hơn năm giờ sáng hôm , bộ xe tỉnh.

Lúc bắt đầu tụng kinh buổi sớm, Lý Hạo Quân ở bên lối nhỏ cũng đang cúi đầu niệm kinh.

Lần ngoài tài xế xe buýt còn phụ trách bên phía ban tổ chức cùng đồng hành, là một đàn ông hơn bốn mươi tuổi.

Trên đường , cảm giác tồn tại của ông cực thấp, lúc gần đến nơi mới mở miệng chuyện.

Người đó dùng chất giọng khàn giới thiệu ngắn gọn về nhiệm vụ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-149.html.]

DTV

Điểm đến cuối cùng là một thôn nhỏ ẩn cư trong núi, bọn họ tìm ba thiếu nữ mất tích của thôn trong nửa năm trở đây.

Đằng Bác xong, tò mò hỏi: “Không đúng, chuyện mất tích nên tìm cảnh sát ? Như thì nhanh hơn chứ.”

Những khác xe cũng tới tấp biểu thị nghi ngờ.

Thẩm phán và thầy pháp vẫn sự khác biệt lớn về phạm vi quyền hạn, ngắn gọn là, chuyện mà thẩm phán thể xử lý mới đến lượt thầy pháp lên sân khấu.

Thầy giáo phụ trách rằng trong thôn ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài, hơn nữa còn cảm thấy chuyện vấn đề, cho dù gọi cho cảnh sát cũng giải quyết gì.

Ba cô gái đó giống như bỗng dưng biến mất , một chút manh mối cũng .

Người phụ trách dứt lời, xe đột nhiên yên tĩnh .

Suy cho cùng sống tự dưng biến mất cũng là một chuyện đáng sợ, hơn nữa bọn họ cũng phong phanh rằng thanh niên các phái đến tham dự Đại hội năm nay là lứa tố chất nhất trong năm năm trở đây.

Cho nên ban tổ chức tiến hành tăng thêm một chút độ khó phương diện khảo hạch.

Nghĩ thôi cũng , chắc chắn chỉ đơn giản là giúp thôn dân tìm mất tích thôi , bằng quá đơn giản.

Nhất định còn chôn ám tuyến ở đằng .

Lâm Uyển Ương: “Không đúng, thể tự dưng biến mất , cũng là ảo thuật, chúng tin tưởng khoa học.”

Đây là câu cửa miệng của cô.

Hành nghề mê tín nghĩa là tin tưởng khoa học.

Nhậm Địch: “Tiểu sư , khác gì cô đều tin ? Chắc chắn ẩn tình, cần chúng tự phát hiện.”

Đối với câu , thầy giáo theo đoàn hề biện giải gì thêm.

Lâm Uyển Ương hỏi như , bầu khí khủng bố xe cũng vơi ít nhiều, dần dần lấy bình tĩnh.

Ngay cả tiểu sư cũng sợ, bọn họ càng thể sợ.

Sau khi xe buýt dừng bên vệ đường, nơi còn cách điểm đến mấy tiếng đồng hồ đường núi nữa.

Trong thôn xây dựng đường cái nên dùng sức chân để trèo đèo lội suối.

Người nào nấy đều hành trang nhẹ nhàng, cõng theo một ít vật dụng thiết yếu, thiết nghĩ lộ trình hẳn là dài, đây cũng là một hạng mục trong bài khảo hạch.

Suy cho cùng, ngành đòi hỏi thể lực .

Bên đường một con suối nhỏ đang chảy róc rách, nơi dân cư thưa thớt, cũng tồn tại nguồn căn ô nhiễm, liền yên tâm đến bên dòng suối rửa mặt, đó sửa soạn chuẩn xuất phát.

Thầy phụ trách dặn rằng hai giờ chiều tuần chiếc xe buýt sẽ trở đây đón .

Đến lúc đó, mặc kệ vấn đề giải quyết đều .

Loading...