Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:43:17
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nếu tất cả đều thất bại trong việc thành nhiệm vụ thì Đại hội giao lưu cũng cần bình chọn học viên ưu tú nữa.

Trước đây từng chuyện nhiệm vụ do ban tổ chức sắp xếp đến phút chót vẫn giải quyết .

Suy cho cùng đề sẽ cân nhắc đến chuyện các học viên đều còn trẻ, kinh nghiệm tiếp xúc xã hội nhiều, sẽ cố tình đưa nhiệm vụ quá hóc búa, nếu để lớn chuyện thì cũng dễ bàn giao.

Nếu thất bại, thể nghi ngờ sẽ khác nhạo, là nỗi nhục của cả tập thể.

Cho nên dù là quan hệ cạnh tranh, nhưng giữa cũng tồn tại suy nghĩ “cho dù bó tay hết cách, cũng mong trò trống gì.”

Đường núi bên dễ , nhưng tố chất thể của các học viên đều tệ, vì thế hành trình coi như khá nhanh.

Rất nhiều ở đây quen với nếp sống thành thị, bây giờ gần gũi với thiên nhiên thì cảm thấy hưng phấn, nếu bầu khí đúng thì thể sẽ càng vui hơn.

Nói là đường trong núi nhưng thật tế là cái loại nguyên thủy .

Đằng Bác bản đồ trong tay, đó là một tấm bản đồ vẽ tay đơn giản, thể xem hiểu cũng là bản lĩnh của .

Anh quả thực hoài nghi, chẳng lẽ nơi là thế ngoại đào nguyên ?

Sau khi ba tiếng đồng hồ, bọn họ gặp một vách đá dựng , phía còn đường thể .

Nếu vòng thì mất hơn hai tiếng, vì thế khi thương lượng xong, quyết định dựa dây thừng trượt xuống .

Đằng Bác Lâm Uyển Ương, : “Tiểu sư , thể lực của cô thật đấy.”

“Trước thường đường núi.” Lâm Uyển Ương với giọng điệu bình thản.

Cô sẽ khiến khác cảm thấy tràn đầy năng lượng tích cực, phần lớn nguyên nhân là vì trạng thái tinh thần sung mãn.

Đằng Bác tìm một cây đại thụ, thắt nút cố định dây thừng : “Đây là nút dây, dây thừng an nhất thế giới, cần sợ giữa chừng tuột , tiểu sư cứ việc yên tâm.”

Lâm Uyển Ương gật đầu: “ , từ nhỏ cột lừa bên gốc cây, cũng dùng nút thắt .”

Đằng Bác: “... Là , tiểu sư thật hài hước.”

Nhậm Địch uống một ngụm nước, lấy thức ăn bổ sung thể lực: “Chẳng trách đó còn khi trời tối thể đến kịp, đúng là khoa trương chút nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-150.html.]

Tuy rằng mắt ai vì giao thông bất tiện mà bỏ cuộc, dẫu đối với tu đạo thì chút cường độ vẫn thể chịu đựng .

cũng chút trầy trật mất sức.

Từ nửa tiếng , Nhậm Địch phát hiện điện thoại di động của chỉ thể nhận tín hiệu lúc lúc , cho đến mười phút thì ngay cả một vạch tín hiệu cũng .

Rất nhiều bắt đầu nghi ngờ liệu bọn họ thể thuận lợi tìm tới địa điểm đề .

Mọi tại chỗ nghỉ ngơi mười phút, bắt đầu xôn xao.

Cũng may bây giờ là mùa đông, động vật trong núi ít hơn nhiều, nhiệt độ khí cũng khá thích hợp, nếu đổi thành tháng sáu tháng bảy thì đủ thảm, đoán chừng đều chịu nổi.

thấy Lâm Uyển Ương chuyện bèn mở miệng hỏi: “Tiểu sư , ý tưởng gì ?”

Lâm Uyển Ương: “ đang nghĩ, đường tốn nhiều thời gian như , nếu xảy chuyện gì thì khó mà thuận lợi rút lui, liệu trở thành cá trong nồi .”

Câu dứt, xung quanh đều đồng loạt .

ai chuyện thì trong núi cũng yên tĩnh, bạn sẽ thấy nhiều âm thanh kỳ lạ, tiếng chim hót, và cả những tiếng động thể phân rõ nguồn gốc.

Bầu khí bỗng trở nên quỷ dị.

Tạ Văn Dĩnh: “...”

DTV

Một chút cũng hề ngạc nhiên, ngay thể yên tĩnh quá ba ngày mà.

“Tiểu sư , tự dưng như ...”

“Có lẽ sẽ .”

“Hẳn là cô nghĩ nhiều .”

“Hôm nay tiểu sư chút khác thường, chuyện quá lạnh lùng.”

Có mấy lấy phản ứng đầu tiên, vô thức phản bác những gì cô .

Nếu đặt vị trí của khác mà suy nghĩ thì đúng là chuyện như thật, vì thế hi vọng đó chỉ là con nít bậy, đại cát đại lợi.

Lâm Uyển Ương mỉm : “ chỉ tùy tiện chút thôi, dọa đấy.” Mọi : “...”

Loading...