Ngô Tùng Ẩn ái đồ hề sai, vui mừng đau xót, vội vàng xông tới ôm chầm mặt đất: “Sư phụ ở đây.”
Từ Hải một câu lúc lúc ngừng, cực kỳ mất sức.
“Những việc đều con … con …”
“Chúng đều , chuyện hề liên quan đến con, con là đồ nhất của .” Ngô Tùng Ẩn trong nước mắt.
Từ Hải gật đầu, nhắm hai mắt .
Anh vẫn còn thở, nhưng sẽ thể tỉnh nữa, tình trạng bây giờ là dầu hết đèn tắt.
Mọi thấy biến cố cũng nhịn đau thương.
Lúc còn sống Từ Hải lấy giúp vui, nhập môn từ sớm, một lòng hướng đạo.
Anh giao tình với nhiều học viên của đợt .
Vừa tình nguyện tin tưởng giở trò lưng, cảm thấy Lâm Uyển Ương hành sự lạc, là tiểu nhân.
Không ngờ là một kết quả như .
DTV
Ngô Tùng Ẩn để trong môn phái đưa Từ Hải , chuyện coi như chấm dứt, mấy chưởng môn nữa đánh giá Lâm Uyển Ương.
Vừa bọn họ đều nhận Từ Hải thích hợp, nếu cô gái , chỉ e sẽ tạo thành sai lầm lớn.
Thẩm Duệ bản trách sai , chút ngượng ngùng, nhưng vẫn thẳng thắn vô tư lời xin .
Ông thấy Lâm Uyển Ương thu kiếm thì hỏi: “Không cô thể cho chúng quý tánh của tôn sư ?”
Vương Duật Trung hỏi: “Lâm chưởng môn, xin hỏi cô từng tới cái tên Phục Thành ? Cô từng gặp đó ?”
Lâm Uyển Ương: “Chuyện , hiện tại thời gian còn sớm nữa, chúng vẫn nên về thôi.”
Cách mà cô chuyển chủ đề thể là vô cùng gượng gạo.
Tạ Văn Dĩnh sửng sốt, hình như thấy cái tên ‘Phục Thành’ ở đó thì , bắt đầu lục tìm trong đầu, a, nhớ .
Lần đại học Minh Nam khởi công xây dựng tòa nhà, bọn họ gặp một nữ quỷ, trong miệng nữ quỷ nhắc tới cái tên .
Mười mấy năm, may mà vị đạo sĩ đó lập bố cục phong thủy sát, trong vô hình trung hóa giải nguy cơ.
Lâm Uyển Ương vốn hứng thú với vị cao nhân đó, ngờ khi tên thì thái độ lập tức lạnh nhạt hẳn.
Sau cũng còn nhắc đến nữa.
Lúc đó Tạ Văn Dĩnh cũng nghĩ nhiều, cho rằng Lâm Uyển Ương cảm thấy thời gian trôi qua quá lâu, tìm cũng dễ, cho nên mới từ bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-170.html.]
Bây giờ phân tích , khả năng là Lâm Uyển Ương vốn dĩ quen với nọ.
Ngô Tùng Ẩn khó khan lắm mới định cảm xúc, cô : “Cô cầm thanh kiếm , chắc chắn thỉ là quen mà thôi, cô là…”
“Dừng !” Lâm Uyển Ương vội vàng ngắt lời ông , nghĩ nghĩ : “Ở đây là nơi để chuyện, đều mệt , bằng trở về nghỉ ngơi , đó tiếp?”
Mấy vị chưởng môn gật đầu đồng ý, suy cho cùng xảy nhiều chuyện như , các học viên đều mệt mỏi, nhiều còn thương nhẹ.
Tình huống quả thực cần thu xếp cho thỏa đáng, đó mới là nhiệm vụ cấp bách hiện nay.
Hơn hai mươi phút , lên xe buýt trở về.
Nơi là vùng núi, xe chạy đến thành thị gần nhất cũng mất ba tiếng đồng hồ.
Đường núi gập ghềnh, bởi vì vùng phụ cận xây đường cao tốc loại hai nên mấy năm trở đây con đường về cơ bản đều hoang vu, ít xe cộ qua .
Bởi vì đường sá giữ gìn nên nhiều ổ gà ổ voi, xe cộ lưu thông cực kỳ xóc nảy.
Trong lòng đều nghi hoặc, đổi nội dung khảo hạch một nơi như thế .
Lúc xe đến nội thành là rạng sáng hai giờ.
Một nhóm đến bệnh viện, còn nghỉ ngơi và an trí tại khách sạn trong thành phố.
Lần ban tổ chức phạm sai lầm lớn như , để bù đắp, đầu tiên bọn họ đến một chuỗi khách sạn nhượng quyền mà đến một khách sạn bốn trong thành phố.
Đây là khách sạn nhất ở nơi , Lâm Uyển Ương mở cửa phòng xem, quả nhiên đẳng cấp khác hẳn, mặt đất trải thảm, ngay cả đèn trong phòng cũng nhiều hơn.
Lâm Uyển Ương tắm rửa xong xuôi, đang sấy tóc thì thấy bên ngoài gõ cửa. Cô thở dài, vốn nghĩ những muộn chút nữa mới đến.
Như cũng gấp gáp quá .
Lâm Uyển Ương nhớ rõ, lúc lão đầu từng rằng, nếu khác hỏi sư phụ của cô là ai, nhất định nhắc đến tên của ông .
Bằng sẽ phiền toái.
Lúc đó Lâm Uyển Ương hề để bụng, thiết nghĩ chẳng lẽ đối phương quá ác liệt, bên ngoài thiếu nợ nhiều tiền, là đắc tội nhiều ?
Mặc kệ là thế nào chăng nữa, nếu chuyện đến bước , trốn tránh cũng vô dụng, vẫn là nên thế nào thì thế , chuyện thể cứ gác mãi, vĩnh viễn giải quyết.
Lâm Uyển Ương mở cửa , mỉm với năm ở bên ngoài: “Bây giờ muộn , buồn ngủ ?”
“Ồ, già ngủ khá ít.” Thẩm Duệ .
Lâm Uyển Ương: “…”
Ông trả lời thẳng thắn như , rõ ràng là giả vờ hiểu ý ở ngoài lời của cô.
Xem sư phụ của cô thật sự đắc tội nặng với , chỉ là cắt đứt đường tiền tài của ? Cướp vợ của ? Hay là hủy pháp bảo của …