Lúc đó, mấy thụ tinh ống nghiệm thất bại, đối mặt với việc ly hôn, cảm xúc của cô sụp đổ, vì thế mới trút giận lên học sinh.
Chỉ một như tố cáo lên , vận khí cực kỳ .
Bây giờ phụ nữ thu nhập, ở nhà nội trợ thời gian, ngày nào đàn ông cũng mặt nặng mày nhẹ với cô , ngay cả con riêng của chồng và chồng cũng đối xử với cô .
Cả nhà đều coi cô như bảo mẫu mà sai xử.
Cô cuộc sống như đến bao giờ mới kết thúc, nhưng sợ ly hôn thì sẽ càng thảm hơn.
Bản cô phí hoài mười mấy năm trời, hôm nay còn dũng khí đó nữa.
Người phụ nữ cũng bản sai ở để biến thành nông nỗi như bây giờ, dám nghĩ sâu xa, chỉ thể sống tiếp.
Đằng Bác một hồi, hậu tri hậu giác phản ứng : “Người chính là sản phụ năm đó?”
Suy nghĩ một chút, hỏi Lâm Uyển Ương: “Có cô sớm ?”
Cho nên mới dẫn bọn họ tới quán ăn .
Lâm Uyển Ương: “Ăn đồ của , bây giờ chuyện còn liên quan đến chúng nữa. Ban tổ chức chỉ yêu cầu điều tra rõ nguyên nhân hậu quả, hơn nữa chúng cũng giải quyết chuyện .”
Nguyền rủa ấn ký, nếu giúp hóa giải, thì những ấn ký đó sẽ lây dính lên .
Có lẽ trong những đạo sĩ và hòa thượng mà trong tòa nhà đó mời tới lúc manh mối, chỉ là mà thôi.
Lúc ăn lẩu xong và ngoài thì sắc trời tối.
Thật khéo, bọn họ gặp đôi vợ chồng đó, hình như hai đó cãi , đúng là một khắc cũng ngừng mà.
Cách đó xa hai đứa trẻ đang bọn họ mỉm .
Bé gái duỗi tay dắt tay bé trai ở bên cạnh.
Bé trai cực kỳ đáng yêu, đôi mắt to hàng mi dài và mắt hai mí, ai cũng sẽ thích, chỉ là thấy nó.
Hai đứa nhỏ về hướng Lâm Uyển Ương, đó đầu về phía , biến mất trong bóng đêm mà đèn đường thể chiếu tới .
Đây là thứ hai Lâm Uyển Ương thấy bọn chúng, đầu tiên là ở trong tòa nhà tối hôm qua.
Sau khi xuống khỏi taxi, điện thoại di động của Lâm Uyển Ương bỗng reo lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-187.html.]
DTV
Người gọi đến là Diêu Mộ, Lâm Uyển Ương chút ngạc nhiên, bình thường hai vẫn liên lạc với thông qua Wechat, chỉ khi chuyện mới gọi điện thoại.
Trên thực tế, Diêu Mộ thực sự chuyện, sắp đến nơi , đó còn ngại tìm Lâm Uyển Ương, chỉ tìm Tạ Văn Dĩnh nghĩ cách.
Không ngờ tiểu đạo trưởng hố như , bây giờ thật sự trị nổi .
Lâm Uyển Ương bật : “Mộ Mộ , từ từ , chúng gấp.”
Những khác lập tức lia mắt tới, trời ơi, đang chuyện với ai mà thiết dữ ?
Có cần cảnh báo cấp một !
Diêu Mộ dần lấy bình tĩnh, trong lòng thầm nghĩ vẫn là Lão đại đáng tin, tiểu đạo trưởng thật sự quá đáng, thể đối xử với như .
Anh chậm rãi thuật chuyện.
Sau khi Lâm Uyển Ương rời một tuần thì tìm tới, đối phương cha của Nhiên Nhiên mất hồn giới thiệu.
Đã chọn nghề , dần dà, chuyện liên quan sẽ chủ động tự tìm tới bạn, một khi bia miệng truyền , khách cũ giới thiệu khách mới, đường sự nghiệp càng ngày càng rộng thênh thang.
Ngành nghề ít quan tâm nhưng cái mức độ cạnh tranh thấp, chung vẫn triển vọng.
Người đến là một cô gái trẻ tuổi, dáng vẻ tầm hai mươi mấy, cô công tác tại một công ty truyền thông, cho nên ăn mặc trang điểm thời thượng.
Tống Liễu cũng là giới thiệu nên mới tìm tới Đạo quán núi Dự.
Trước khi đến đây, lâu cô một giấc ngủ ngon.
Mỗi lên giường ngủ đều cảm thấy ai đó đang vuốt tóc , lúc nặng lúc nhẹ...
Cô sống một , và điều đó thật đáng sợ, cô kể với đồng nghiệp trong công ty, đều tin, ai cũng vì cô quá bận, công việc áp lực nên mới sinh ảo giác.
Tống Liễu cho là như , nếu một hai thì thể là ảo giác, nhưng một tuần tới bốn đến năm ngày thì... quá nhiều.
Hơn nữa, loại xúc cảm đó... là ảo giác.
Tống Liễu tranh thủ một ngày cuối tuần tìm đến Tịnh Hòa Quan núi Dự.
Tuy cô là thành phố Ninh, nhưng đến giờ mới nơi một Đạo quán, suy cho cùng tuyến đường quốc lộ vòng quanh núi mới xây ba năm, núi Dự trong nội thành, cuối tuần đạp thanh leo núi cũng sẽ chọn tới nơi .
Tống Liễu xuống xe, khi phát hiện đến Đạo quán còn thêm một đoạn đường nữa thì ngạc nhiên.
Cô đầu thương lượng với tài xế, lát nữa vẫn xe của đối phương xuống núi.
Cô trả tiền bao thời gian buổi sáng của xe taxi, Đạo quán quá hẻo lánh, một cô dám đơn độc xuống núi, đặc biệt là gần đây còn gặp chuyện thần quái.