Diệp Ca Ninh cô, hôm nay cô cột tóc lên, lẽ nào là sợ ảnh hưởng tới thao tác?
Anh hỏi: “ Chưa từng ở mặt nhiều như thế đánh chung kết , cố gắng hết sức là , đừng căng thẳng quá, thua cũng .”
Lâm Uyển Ương: “ căng thẳng, đúng thực là từng thấy nhiều như thế , nhưng cũng gặp qua cảnh tượng gần giống , hơn nữa đây là con đường kiếm tiền của , sẽ thua .”
Diệp Ca Ninh: “......”
Vì để bắt con ma khô mà Lâm Uyển Ương ở nghĩa trang 3 đêm, nơi đó đây là một bãi chôn tập thể, hơn 2 giờ sáng liền trở nên vô cùng náo nhiệt.
Số lượng mấy con ma bay lơ lửng gần bằng với lượng hôm nay ở đấu trường.
Hôm nay đèn tiếp ứng ở khắp nơi, một đám mơ trơ xanh xanh đang tập trung ở phía bên , cũng xem như hiệu quả như .
Kinh nghiệm liên quan về việc của cô phong phú, nên một chút căng thẳng cũng .
Trận chung kết cũng là một ván quyết định thắng thua, chủ trì tuyên bố “Chiến tranh nổi loạn” giành chức quán quân ở thế vận hội mùa đông, trong nháy mắt khí ở đấu trường đều bùng nổ.
Mấy đồng đội kích động mà bắt tay, ôm lấy , bọn họ chiến đấu vì danh dự!
Lâm Uyển Ương bên cạnh, xuất phát từ nội tâm mà vui vẻ, haha nhiều tiền như !
Sau khi lễ trao giải kết thúc, một đội 6 quyết định ăn mừng.
Bọn họ đặt phòng riêng ở nhà hàng .
Diệp Ca Ninh : “ Chúng ăn đồ Nhật , cứ ăn thỏa thích, bạn bè thì gọi đến đây hết , hôm nay mời.”
Anh là đội trưởng, cũng là một trong những đầu tư của câu lạc bộ, hơn nữa điều kiện gia đình của cũng tồi, bình thường hào phóng.
Lâm Uyển Ương nghĩ một lát hỏi: “Cậu chắc chắn chứ? Hình như đồ Nhật đắt, ăn nhiều sẽ chứ?”
“Cậu như thế là coi thường đội trưởng .”
“Đương nhiên vấn đề.”
Những đội viên khác đều tỏ vẻ thể tưởng tượng , kinh tế của đội trưởng khiến cho khác kinh ngạc, cần thiết lo lắng.
Diệp Ca Ninh : “ Cậu thể gọi bao nhiêu tới, thì gọi bấy nhiêu, lấy tiền thưởng của cá nhân , xem ?”
Lâm Uyển Ương gật đầu: “ Vậy thì quá , gọi điện.”
Cô gọi điện cho ở đạo quán, Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh tích cực, dù thì cũng ăn với đại thần một bữa!
Bảo Tâm vui, thể ăn thỏa thích .
Trương Hạo ở đạo quán, thích ăn đồ Nhật, hơn nữa ở đạo quán cần trông coi, sắp cuối năm nên nạn trộm cắp cũng trở nên nhiều hơn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-200.html.]
Diệp Ca Ninh thấy cô gọi điện xong, ngắt lời, hỏi: “ Không gọi đến thật đấy chứ?”
Cỗ Vũ Thần: “ Hay là, gọi nhà?”
Lâm Uyển Ương hạ thấp cằm xuống gật đầu: “ Xem là nhà .”
5 ngơ ngác , quả nhiên là bạn trai! Thật sự xem xem đối phương là như thế nào!
DTV
Bình thường bọn họ cũng tụ tập, nên cũng gọi những bạn bè khác tới.
Lâm Uyển Ương do dự một chút hỏi: “ Ăn nhiều chút, thật chứ?”
Diệp Ca Ninh: “ Ăn hết cái nhà hàng cũng .”
Lâm Uyển Ương: “ Vậy yên tâm , nhất định sẽ ăn hết cái nhà hàng .”
6 đặt phòng xong, trong lúc bọn họ đang chuyện, đều hẹn mà cùng ngoài cửa, nhà hàng đồ Nhật cửa, chỉ một tấm vách ngăn.
Diêu Mộ và Bảo Tâm tới chỗ đậu xe, Tạ Văn Dĩnh một .
Lâm Uyển Ương gửi tên phòng cho bọn họ .
Tạ Văn Dĩnh , chủ động chào hỏi: “ Chào các .”
Năm : “…”
Đây là nhà đầu tiên của cô, cũng trai quá đó! Đến cả con trai còn cảm thấy .
Đẹp trai tới mức ngờ tới!
Chẳng trách lúc nãy ở hậu trường, những những lời cợt nhả với , cũng bất động, đè xuống đất mà ma sát.
“ Đến kế .” Lâm Uyển Ương hỏi: “ Trước khi gọi đồ ăn cho Tiểu Thiên ?”
Tạ Văn Dĩnh gật đầu: “ Ừm, cảm thấy béo .”
Năm : “ …”
Cuộc trò chuyện thường ngày , chính xác là ở chung với !
Khơi dậy sự hóng hớt hừng hực trong lòng họ!
Diêu Mộ cùng với Bảo Tâm , mấy đó ngây .
Sao vẫn còn một trai? Đợi , 3 đều dáng vẻ quen thuộc như .
…
Diêu Mộ hoạt bát, chào hỏi từng một, đó bên cạnh Lâm Uyển Ương, hihi gọi đại ca.
“ Ngày mai sẽ gọi xe đến chở bùn, tiền công thương lượng xong .” Diêu Mộ báo cáo tiến độ ngày hôm nay.