Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-08-31 14:42:19
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Vũ Thần ho một tiếng : “ Cái đó, Lâm Uyển Ương, mối quan hệ xã hội của hơn Ninh nhiều, chúng đều gọi là đại ca.”

Diệp Ca Ninh âm thầm : “ … Đại ca.”

Bản ít khuất phục bởi một nào đó, nhưng đối với thật sự tâm phục khẩu phục.

Mọi : “ ...”

Hôm nay đầu gối sắp gãy .

Lâm Uyển Ương bắt đầu hoảng lên, nhanh chóng phủ nhận: “ Không ! ! Không cho phép đừng năng bậy bạ!”

Chớp mắt 5 vị chưởng môn chạy tới mặt.

“Sư công, cuối cùng chúng cũng tìm thấy ! Nhìn thấy tất cả thứ đều liền yên tâm .” Ngô Tùng Ẩn từ xuống một lượt, kích động tới mức râu ria đều run cả lên.

Lâm Uyển Ương bất lực : “ khỏe, thể gặp chuyện gì chứ.”

Cái giải thích như thế nào, còn thể cứu vãn ?

“Sư phụ, chúng đều xem phát sóng trực tiếp về trận thi đấu của ! Mặc dù hiểu lắm, nhưng cũng là nó vô cùng đặc sắc! Sư phụ thật lợi hại!” Nói một tràng, Vương Duật Trung về phía 5 bên cạnh, mỉm : “ Mấy tên tiểu tử , là đồng đội của sư công , chọc tức chứ.”

Lâm Uyển Ương: “ Không .”

5 bọn họ: “ …”

Bắt đầu khó giải thích chuyện gì đang xảy , bên cạnh Lâm Uyển Ương đều như ? Cảm giác giây tiếp theo nếu đáp án đúng ý, ngay lập tức bọn họ sẽ nhảy dựng lên ký đầu mấy tên thanh niên đó.

Lâm Uyển Ương: “ Cái đó, khỏe, các ông tới đây? Ít nhất cũng nên gọi tiếng chứ.”

“Sư công, chúng cho một bất ngờ, lẽ nào đoán ?” Ngô Tùng Ẩn hỏi.

Lâm Uyển Ương: “…”

thật sự đoán , đáp án mà còn đáng sợ hơn cả video cỗ vũ.

Lâm Uyển Ương ho một tiếng, giữ nguyên nét mặt đang : “ A, , về nghỉ ngơi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-203.html.]

Cô cũng quan tâm tới những đồng đội mắt chữ a mồm chữ o, cằm của bọn họ cũng sắp rơi xuống chạm đất , dù thì bản cô cũng buồn rầu .

Lâm Uyển Ương với Diệp Ca Ninh: “ Về nhà nhớ chuyển tiền tài khoản cho , cám ơn, hôm nay cứ tạm biệt ở đây nha.”

Diệp Ca Ninh: “ … Được.”

Sau khi Lâm Uyển Ương dẫn theo rời , 5 bọn họ ở đó ngơ ngác .

DTV

Cố Vũ Thần thở phào một tiếng, vỗ nhẹ ngực: “ Mẹ ơi, lúc nãy dọa c.h.ế.t , hèn gì đám thanh niên lúc nãy chạy nhanh, mấy ông già , cần là văn đấu võ đấu, chúng đều cơ hội thắng! Không từ đây nhảy !”

Diệp Ca Ninh hỏi: “ Cái gì mà văn đấu, cái gì mà võ đấu

Cố Vũ Thần liếc một cái: “ Văn đấu là bọn họ động thủ, trực tiếp xuống đất ăn vạ, xem sợ ? Võ đấu là lấy đá chọi đá, đừng xem mấy ông già đó lớn tuổi, một linh cảm là bọn họ cởi áo khoác , chắc chắn sẽ là cơ bắp! Nói chừng còn

Những khác gật đầu lia lịa! đó!

Trời ạ, ánh mắt lúc nãy… là sợ .

Đám bọn họ, trừ đội trưởng tập thể dục , những khác cả ngày đều máy tính, tuyệt đối sẽ cơ bắp của những ông già đó đè bẹp xuống đất.

Nói chừng thể nhấc họ lên dễ như trở bàn tay, đó ném xa vài mét.

Vậy đồng đội tạm thời của bọn họ… rốt cuộc là như thế nào?

Ngày hôm qua tất cả bọn họ còn nghĩ rằng “ Đối phương là con gái nên sẽ dịu dàng”, bây giờ ngẫm , may là như , nếu dám gắt gỏng với Lâm Uyển Ương ?

nếu như chán sống, ăn hương khói của nhang thì nhất định dám như .

mặt mà.

Lâm Uyển Ương dừng bước, với mấy bọn họ: “ Bây giờ về đạo quán, xe của chúng đủ chỗ cho nhiều như , hơn nữa vẫn quét dọn đạo quán, là các ông tới đạo quán khác trong thành phố ngủ một đêm?”

Dù gì thì mấy bọn họ cũng là chưởng môn của mấy giáo phái lớn, cũng sẽ hoan nghênh.

Vương Duật Trung: “ Việc phiền sư công bận tâm , chúng tự lái xe đến đây.”

Lâm Uyển Ương: “ Cái gì… tự lái xe đến?”

Ngô Tùng Ẩn : “ bằng lái xe với mượn xe ở đạo quán trong thành phố, còn là một chiếc SUV, siêu rộng luôn, là một tài xe lái xe với 40 kinh nghiệm, là sư công, cô xe của ? Như sẽ càng an hơn, chúng cũng yên tâm.”

Loading...