Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-09-01 12:29:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không gian vặn vẹo, Lâm Uyển Ương thể vung kiếm cắt đứt liên hệ, nhưng tay cô chỉ nhẹ nhàng chạm chuôi kiếm, nhúc nhích.

Cô cũng xem rốt cuộc là chuyện gì xảy .

Đây ảo ảnh mà là những gì xảy ở nơi cách đây hàng chục năm .

Lâm Uyển Dương đến bên cạnh căn nhà, để tránh phát sinh sự cố.

Cô cúi đầu xuống và thấy nhiều khẩu hiệu tường.

Trong nhà vang lên một âm thanh trầm đục như như dùng một dụng cụ cùn đập nện, một đàn ông ác độc : “ Mày thừa nhận cũng , ngày mai sẽ lập tức chết, tiện nghi cho mày."

" gì cả."

" Thế nhưng vốn dĩ mày xa, mày chảy dòng máy tà ác!"

DTV

Một đàn ông và một phụ nữ đầy m.á.u kéo ngoài.

Lâm Uyển Ương theo lưng nhóm , từ mấy căn phòng lượt ném hai mươi ba .

Nhỏ nhất chỉ mới bốn năm tuổi, lớn nhất sáu mươi bảy mươi tuổi, mặt đều tràn đầy sợ hãi.

Họ hàng chục hung hãn đuổi tới một cái hố lớn mới đào.

Người phụ nữ vuốt ve mặt con trai, buổi chiều cô gọi tới đây, cả gia đình cũng bắt giữ tới nơi nay, cô linh cảm nhưng dù cũng vẫn đến.

Giám đốc an ninh bước tới và công bố tội trạng của họ, cũng như án tử hình.

Mỗi gọi lên một cái tên, mấy đàn ông kéo một ngoài, với vẻ mặt tràn đầy chính nghĩa, họ dùng đao bổ củi c.h.é.m đầu "tội phạm".

Rất nhiều m.á.u tươi tung toé mặt đất, những cũng đá xuống hố.

Chỉ trong vòng nửa giờ, cái hố đầy xác chết.

Khi phụ nữ gọi tên, các con của cô gào nức nở, vốn dĩ cô rằng tội.

nghĩ đến việc chúng đến cướp sinh mạng của lớn thì những đứa trẻ tội, lẽ sẽ nhẫn tâm như .

thể giải thích phản kháng, chỉ phối hợp việc và chọc giận những mới thể giữ mạng sống cho những đứa trẻ.

Người phụ nữ đến bên cạnh hố trời, chỉ cảm thấy đầu đau xót, lập tức ngã xuống , đó cô phát hiện nghĩ lầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-229.html.]

Hai đứa trẻ sợ hãi bỏ chạy, dù thế nào nữa, trẻ con cũng thể chạy nhanh hơn lớn, chúng chỉ là con mồi kẹp chân mà thôi.

Tiếng la hét và tiếng la của hai đứa trẻ vang vọng bên tai cô .

Một lúc , hai đứa con của cô đều ném xuống hố tử thần!

Cái hố giống như miệng của một con quái vật, nuốt chửng vô sinh mạng.

Người phụ nữ đưa tay sờ qua, bên cạnh là những t.h.i t.h.ể lạnh ngắt, cô c.h.ế.t ngay tại chỗ, hai đứa con của cô cũng chết, chỉ chồng cô là c.h.ế.t tại chỗ.

cái hố quá lớn, bọn họ thể trèo lên , chỉ thể im đống t.h.i t.h.ể đầy m.á.u chờ chết.

Không qua bao lâu, con gái lớn của cô bắt đầu : ‘Mẹ ơi, con đói quá, con khát quá ơi’.

hít thở một hồi, loạng choạng dậy ngã phịch xuống, cô mở mắt , còn một âm thanh nào nữa.

Người phụ nữ chỉ trơ mắt gương mặt con gái vốn thích sạch sẽ của cô tràn đầy vết máu, cuối tuần là sinh nhật thứ mười một của con bé.

Không qua bao lâu, cô thấy đứa con trai út khe khẽ : "Con đau quá ơi, con c.h.ế.t ? Cả con đau quá".

Bàn tay nhỏ bé kéo nhẹ quần áo của cô .

Nước mắt của phụ nữ mãnh liệt chảy xuống, cô an ủi đối phương, con mau ngủ, ngủ một giấc sẽ cảm thấy đau đói nữa.

Một lúc , đứa trẻ im lặng, cô run rẩy đặt ngón tay mũi đối phương, còn thở nữa.

Người phụ nữ dậy, rằng cũng sắp chết.

phẫn hận tự hỏi cuối cùng gì sai, tại chuyện như .

Chồng và con cô sai điều gì.

Trong lòng cô thật sự hận, cô hận thế giới vô cùng, thật công bằng.

Nỗi căm hận dâng trào trong lòng thôi thúc cô bắt đầu mò mẫm tìm tòi bốn phía, đó tìm thấy một bình nước xác một đàn ông chết, dùng sức uống vài ngụm, cô thật sự đói, cơ thể còn sức lực, nhưng thể cứ c.h.ế.t như .

Chí ít thể c.h.ế.t ngay bây giờ.

bò đến bên cạnh chồng , nâng cánh tay đối phương lên, dùng tay áo lau vết máu, đó l.i.ế.m môi một cái.

Người phụ nữ đó một lúc, uống nước và ăn chút gì đó, đó lấy sức, chuyển những xác c.h.ế.t sang bên cạnh, giẫm lên những xác c.h.ế.t và leo lên từng bước một.

Lúc trời sáng, sườn núi của trường bắn, đồng cỏ đầy xác chết, mặt đất nhuộm đỏ máu.

Loading...