Diêu Mộ một cái: “Vậy thể thì cho thử đổi.”
Sinh viên khoa học tự nhiên ngành kiến trúc mộc, năng lực rat ay của bọn họ lớn mạnh.
Trương Hạo thật lòng khen : “Chẳng trách nhiều ma nữ thích như , ai thích một đàn ông đầu óc linh hoạt, kiếm tiền chứ, bất kể là phụ nữ ma nữ đều như .”
Tạ Văn Dĩnh nhịn , bật thành tiếng.
Tạ Mộ: “...”
Lời khen thái quá, lòng đ.â.m thành cái tổ ong .
Diêu Mộ còn sửa xong thiết thì chuyện khác cắt ngang.
Có một bạn đến đạo quán tìm .
Hà Giai Giai và Diêu Mộ là bạn học cấp ba, mối quan hệ cả một vòng lớn cũng tồi.
Cô từ lâu tin bây giờ Diêu Mộ đạo sĩ, sống ở trong đạo quán, đều cảm thấy ngờ nổi với tính cách đó của Diêu Mộ sẽ những chuyện .
Chuyện cũng tin đồn bởi vì chính ruột của Diêu Mộ .
Bà Diêu con trai của sắp xuất gia, chỉ lo bản sống tự tại mà cần , ngay cả ruột và ruột cũng quan tâm nữa, bản sống cũng ý nghĩa gì.
Hà Giai Giai đến tìm đương nhiên là việc cần tìm, cô nhớ Diêu Mộ, còn một đám bạn mùa hè năm ngoài chơi ở Miêu Cương quan hệ cũng tồi.
Phía bên đó tuy sân bay, xe lửa lâu nhưng cảnh tượng tương đối .
Sau đó cô giới thiệu những bạn khác, thể đến du lịch thử xem.
Ăn Tết xong, ba đó thật sự , thậm chí còn giống như mất tăm mất tích.
Bây giờ là hai tuần , báo cảnh sát ở địa phương.
Sau khi phía bên cảnh sát điều tra, phát hiện khi mấy mất tích từng tiếp xúc với một con gái dân tộc Miêu, còn manh mối nào nữa hết.
DTV
Sở dĩ Hà Giai Giai tìm đến đây cũng phát hiện chuyện chút .
Một con trai trong những mất tích đó là bạn trai của cô , hai hẹn hò bốn tháng tình cảm cũng xem như tồi.
Cô liên tiếp hai ngày mơ thấy đối phương với khuôn mặt bê bết máu, lóc cầu xin bạn giúp đỡ, giấc mơ quá kinh sợ hơn nữa chuyện cũng lộ vẻ kỳ lạ.
Hà Giai Giai nhớ đến khi Diêu Mộ môn đạo, hình như cũng xảy chút chuyện mới thấy, suy đoán rằng lẽ đối phương kinh nghiệm vì thế nên tìm đến đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-240.html.]
Trong lòng mang theo hy vọng lớn… Có lẽ đối phương cách xử lý như thế nào.
Hai bọn họ còn đang chuyện, Lâm Uyển Ương từ bên ngoài bước .
Hà Giai Giai thấy thì ngơ : “Cô… là giả ma quỷ để lừa tựa khác ở xe lửa ?”
Sao cô ở đây, Diêu Mộ và đối phương còn luôn liên lạc với .
Lâm Uyển Ương mỉm một cái: “, chính là giả thần giả quỷ.”
Cô cũng ấn tượng với cô gái nhỏ mặt khi ở trạm kiểm soát, cô phong kiến mê tín dị đoan.
Hà Giai Giai: “...”
Diêu Mộ dậy giới thiệu: “Vị là chưởng môn của .”
“Chưởng môn?” Vốn dĩ Hà Giai Giai chút ngượng ngùng, bây giờ càng hoang mang hơn…
“Chuyện của cô giúp, nhưng mà nhập môn trễ, năng lực đủ. cũng là đạo sĩ mà là cư sĩ sống tu hành ở đây.” Diêu Mộ tiếp.
Đạo sĩ là thể .
Người chọn quan chủ tiếp theo của quan Huyền Diệu trong thành phố, là nghiên cứu sinh du học về, khi nghiệp nữa đến học viện đạo gia tu hành theo quy củ hai ba năm.
Không chỉ đạo sĩ mà hoà thượng cũng như . Dù vàng ở cũng đều sẽ phát sáng, còn đá thì thôi , đến đều kéo theo khác.
Hà Giai Giai chút nửa tin nửa ngờ, nhưng mà nếu như Diêu Mộ cũng như , cô vẫn gọi một tiếng chưởng môn Lâm.
Diêu Mộ kể chuyện với Lâm Uyển Ương, thỉnh thoảng Hà Giai Giai bổ sung thêm hai câu.
Nghĩ đến bạn trai mất tích, cô chút đau lòng buồn bã.
Lâm Uyển Ương xong, suy nghĩ hai giây : “Báo bát tự của bạn trai cô cho .”
Lâm Uyển Ương tính toán một hồi, mở miệng : “Vẫn còn sống, nhưng mà chút vấn đề, trạng thái tinh thần .”
Ba hồn bảy vía giống như nhốt một nửa.
Diêu Mộ : “Lâm chưởng môn của chúng lợi hại, thấy hai lá cờ tường , đó là quần chúng nhân dân tặng cho.”
Người tặng lượt là của Nhiên Nhiên, còn khi giúp đỡ bắt rắn nên hội uỷ viên ở chân núi tặng.
Khi Lâm Uyển Ương nhận lấy, mặt còn là nụ mỉm ngượng ngùng vì mất phép lịch sự.
Hai lá cờ Trương Hạo treo ngay ngắn ở trong phòng sách.
“Không chỉ như , chúng còn sở công an trao tặng giải thưởng dũng giúp đỡ, nhanh thì giải thưởng sẽ phát đến.”Diêu Mộ , giọng điệu chút kiêu ngạo.