Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:44:21
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, khi vang danh danh giang hồ, những năm hề yên , ngờ bây giờ nổi lên việc lừa đảo buôn .

DTV

Diêu Mộ lạnh tóc gáy, giờ chỉ đến việc phụ nữ con gái lừa bán, nhưng ở nơi ngay cả đàn ông cũng an ?

Anh lấy trong túi một cái khẩu trang đưa cho đạo sĩ nhỏ: “Em mau mang , nhỡ lát nữa cô gái nào lòng em, bắt em từ bỏ tổ tông và về con rể nhà cô thì lắm .”

Tạ Văn Dĩnh: “Anh…”

Cậu định : “Não úng nước ?” nghĩ nghĩ , điều cũng lý, nên nhận khẩu trang và đeo lên mặt.

Diêu Mộ cũng đeo khẩu trang, khí mùa đông của Ninh Thị , thường xuyên sương mù, nên mỗi khỏi cửa, đều mang theo khẩu trang bên .

Dư Huyên ngây ngốc: “Các …”

Lâm Uyển Ương : “Bọn họ là những đàn ông cẩn thận, từ từ sẽ quen thôi.”

mặt, vài lời kiêng nể: “Thôi bỏ , so với các , Lý Giai Nguyệt thích ngoại hình của Dư Huyên hơn.”

ấn tượng với Lý Giai Nguyệt, tự bản cô nhận thấy như thế, do ai tác động.

Cô từng nuôi rằng ông nội của Lý Giai Nguyệt từng nhắc về chuyện hôn sự của cháu gái ông và Dư Huyên.

Sau khi liên hôn, mối quan hệ giao lưu giữa hai bên gia đình sẽ trở nên hơn, họ thể hỗ trợ phát triển.

cho rằng đề quyết định là bản Lý Giai Nguyệt.

đó nuôi từ chối, bà rằng bên đó những hành vi kỳ lạ, cùng đạo phái khó trong việc kết nối với .

Diêu Mộ : “Thật còn một cái khẩu trang nữa, trai Miêu gia cần dùng ?”

Dư Huyên: “ cần…”

Lúc ba đến nơi, bên phía đối phương nhận tin báo.

Lý Giai Nguyệt chờ sẵn bên phía ngoài lan can, bên mặc một chiếc áo màu trắng, kèm theo chiếc váy màu đỏ dài đến mắt cá chân. Trước n.g.ự.c và tay đeo nhiều trang sức bằng bạc, mái tóc cô đen và dài như thác nước.

đung đưa hai chân trung, hồn nhiên như một cô thiếu nữ e lệ.

Khung cảnh mắt như một bức phác thảo trong tranh, nhưng nó sống động hơn, điều đó khiến cảm thấy hớp hồn khi nó.

“Hôm nay quý khách đến đây, xin hỏi việc gì ?”

Lý Giai Nguyệt đảo tầm mắt một vòng, trong câu của cô hiện lên sự cợt nhả, từ câu từng chữ thoát đều sự luyến láy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-248.html.]

Nghe thật êm tai.

Trước đây Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh tin rằng con gái thể lừa ba đàn ông cùng một lúc.

những điều mắt, chuyện đó thể xảy !

Bỗng nhiên trong đầu xuất hiện một cây đao.

Dư Huyên nhiều với cô , hỏi thẳng vấn đề chính: “Hai tuần thấy cô lừa gạt ba đàn ông trong cổ trấn, là do cô đúng ?”

Lý Giai Nguyệt khẩy một cái, cô đưa tay cuốn lấy vài sợi tóc, đầu lưỡi l.i.ế.m nhẹ vành môi: “Đó là chuyện riêng của Hán. cũng đụng chạm gì đến các , các đừng nhúng tay .”

Dư Huyên: “Có tìm đến tận cửa, chuyện chắc chắn liên quan tới bọn .”

Lý Giai Nguyệt hết thảy dịu dàng nhảy từ lan can xuống đất, cô tới mặt bọn họ, ánh mắt dừng gương mặt Lâm Uyển Ương.

“Không thể tin , cô còn c.h.ế.t ?”

Lâm Uyển Ương nhẹ nhàng đáp: “Thật xin , khiến cho cô thất vọng . Ta còn sống dai lắm.”

Nghe những lời cô , gương mặt Lý Giai Nguyệt hiện lên sự tức giận, nhưng nhanh chóng kìm nén, cô tay xoay trong.

Một giọng nhanh chậm cất lên, cô : “Lâm Uyển Ương, cô cho rằng sư phụ của cô gì cũng đúng ? Hắn thông minh lạc ?”

Trong con mắt của Lâm Uyển Ương, phụ nữ chẳng khác nào một kẻ điên, những lời đối phương đều suy nghĩ.

Nhìn thấy Lý Giai Nguyệt , những ngoài cửa đưa mắt , đó cũng theo cô .

Lý Giai Nguyệt như xương, cô dựa ghế, : “Chỗ của nước , chỉ vài quả lê rửa sạch, nếm thử ?”

Diêu Mộ dĩa lê bàn, chúng hẳn là ngọt, nhưng đang ở một nơi như thế … Ai dám ăn đồ bậy bạ.

Bốn bọn họ đều động đến.

Dư Huyên : “Mau giao đây, chuyện ngày hôm nay sẽ bỏ qua.”

“Các giao thì giao ?” Lý Giai Nguyệt nở nụ mê hoặc: “Rõ ràng những đàn ông đó si mê nhan sắc của , vui chơi đến quên trời quên đất rời mà.”

“Ăn hàm hồ!”

Lý Giai Nguyệt chống cằm bọn họ: “ vất vả lắm mới bắt , cái gì thả. Nếu cô thì cô tự bắt .”

Lâm Uyển Ương: “Vậy là cô đồng ý thỏa thuận?”

Lý Giai Nguyệt: “Thế nào, đánh ?”

!”

Loading...