Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:44:23
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

một điều Diêu Mộ thắc mắc, vì ai nấy cũng đều quỳ gối cung kính bên mép giường của đối phương?

Nhìn thấy cảnh tượng mắt, trong lòng khó chịu.

Lâm Uyển Ương : “Trước đây từng xem cuốn sổ của Phục Thành, đó một pháp thuật thời cổ đại. Chỉ cần tìm bát tự phù hợp, đó tra tấn linh hồn đó, đuổi sự sống của đó khỏi cơ thể, đó đánh cho linh hồn tiêu tán. Sau đó họ thể thế nhập thể đó, khi họ mới xác để tiếp tục tu luyện. Dựa theo cách , quỷ sai ở địa phủ thể tìm bọn họ.”

Một cách thức thể gian xảo đổi trắng đen.

Nghe đến đây, ai nấy đều ngẩn , đời còn loại huyền thuật độc ác đến thế ?

Lâm Uyển Ương suy nghĩ trong đầu, đó suy nghĩ rộng thêm chút nữa, đây đầu tiên bọn họ giao đấu, hài cốt chắc chắc vẫn ở trong tay đối phương.

Mấy tháng , ở trong xưởng lốp xe bỏ hoang ở trong thành, họ hiện một trận đồ tà thuật lợi hại.

ý định g.i.ế.c một trăm đứa trẻ, để tu luyện cho bản kiếp thành Quỷ Vương, sai một cô gái bí mật dụ dỗ linh hồn của các đứa trẻ .

Sau khi sự việc giải quyết, Lâm Uyển đem các linh hồn nhỏ lên chùa.

Tuy đối phương hung tợn nhưng thế, nhưng tìm đến cô.

Không đột nhiên cải tà quy chánh, thể thời gian, hoặc tạm thời đủ năng lực.

Cũng thể sắp chết.

Suốt mấy thập niên qua, Lý Hạo Thành nhiều điều vì tư lợi của bản , ông dùng cách gì, đến giờ vẫn sống dai như đỉa

Không địa phủ tìm thấy, nếu ông c.h.ế.t một trăm cũng đủ.

Ngày đó Lâm Uyển Ương dùng một kiếm phá pháp trận, ông lập tức phản phệ, cuối cùng phán quan địa phủ mới tìm thấy tung tích, khách sáo rút hết tất cả tuổi thọ của ông .

Lý Hạo Thành sớm đoán ngày , lập tức phong ấn linh hồn cho rời khỏi cơ thể, cương quyết tự biến thành đần độn. Ông chuẩn bước từ , dặn dò đồ cách hồi sinh .

Phương pháp xem trọng cơ duyên, tính mạo hiểm nhất định, bắt buộc tìm mệnh cách giống với bản , bát tự phù hợp.

Nếu còn cách nào khác nữa, ông cũng chẳng dùng tới.

Chính vì như , mấy đồ của ông mới bắt lạ về nghiên cứu.

Tốn nửa năm, mãi đến gần đây mới manh mối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-250.html.]

Bởi vì việc , c.h.ế.t ở trong tay bọn chúng đến mười mấy , những đàn ông trẻ tuổi đều lừa đến chỗ .

Còn những cô gái Miêu vì che tai bịt mắt khác, đối với trong trại thì bảo rằng bọn họ tìm yêu ở bên ngoài, mượn việc để giữ kín miệng khác.

Mặc dù yêu của bọn họ đổi mấy đợt, nhưng những đàn ông bình thường ít ngoài, cho dù phát hiện , cũng dám phê bình.

DTV

Hành động của những tà môn, thường dám chọc.

Còn những vật phẩm thử nghiệm , tử vong hết, nếu cũng mang rút linh hồn, tổn thương tâm trí.

Bọn chúng sẽ phát huy hết tác dụng của những ngốc .

Lý giải mặt chữ “cổ”, nghĩa là đặt côn trùng trong một cái hũ, nhưng thật nếu vật chứa thì càng .

Bịt kín năm lỗ trong thất khiếu của một , chỉ để hai bên mũi để thở, mỗi ngày cung cấp một ít nước.

Bỏ cổ trùng cơ thể đối phương, biến cơ thể con thành nơi sinh sống tự nhiên.

Người vật chứa sẽ lập tức c.h.ế.t , nhưng độc trùng mỗi ngày sẽ chui tán loạn trong lục phủ ngũ tạng, loại cảm giả nghĩ thôi thấy sợ.

Đám suốt ruột, nên mới bí quá hóa liều, trực tiếp bắt ở cổ trấn mang về.

Trải qua vô sàng lọc, bọn chúng lựa chọn phù hợp, cơ thể mới cho ông già .

Công việc ở giai đoạn thành hết, chỉ cần chờ bảy ngày sẽ tỉnh.

Đây là ngày thứ năm.

Lâm Uyển Ương : “Mọi cảm thấy, cảnh tượng giống như gặp đó ?”

Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh , Ngô Lão Tam! Bái Thần Giáo!

là âm hồn tan, quả nhiên là bọn chúng.

Ngô Lão Tam khi đó cũng thương nặng, nhờ cơ thể khác mà sống , còn lẩn trốn dịp giao lưu đó.

Đó là cơ thể của Từ Ba, chính là sư điệt đồng môn của Ngô Lão Tam, nên phản ứng bài xích gì, khiến chút sơ hở.

Nếu Lâm Uyển Ương trời sinh mẫn cảm đối với vật thể âm, nhận chỗ bất thường, e rằng ông thể đổi diện mạo tiếp tục sống, về sẽ trở thành chưởng môn của một phái.

Chỉ nghĩ như thấy đáng sợ.

Loading...