Diêu Mộ cùng qua ghi chép, phần luôn luôn là phụ trách.
Sau khi Lâm Uyển Ương ép hỏi hai tên đồ , cô tìm thấy một cái bình sứ nhỏ trong ngăn kéo, bên trong là một đoạn xương ngón tay.
Bảo quản như , hẳn chính là hài cốt của Tiểu Thời.
Cô từng đồng ý với chị của Tiểu Thời là sẽ cố gắng hết sức giúp nhóc tìm thấy hài cốt, hiện tay cuối cùng cũng thực hiện lời hứa.
Nhớ đến cặp chị em , còn những đứa trẻ ở xưởng lốp xe cũng đáng thương, hiện tại hung thủ đền tội cũng coi như an ủi vong linh bọn họ trời.
Sau nơi đây cũng sẽ cảnh sát tiếp nhận xử lý, bọn họ cũng sẽ việc gì nữa.
Mấy thương ở trong hầm đưa điều trị ngay trong đêm.
Sở trưởng đồn công an lui khỏi vị trí tiền tuyến lâu , nhận cấp chỉ thị, liền cùng đến.
Ông leo núi lâu như , bây giờ chỉ thấy lưng mỏi chân đau.
Sở trưởng là ở đây cấp bậc lãnh đạo lớn nhất, với mấy trợ thủ: “Mọi thể về , chúng tiếp đến sẽ xử lý .”
Lâm Uyển Ương nghĩ một chút hỏi: “Ông chắc chắn là thể đưa chứ.”
Cô đưa mắt Lý Giai Nguyệt.
Sở trưởng đồn công an liên tục gật đầu: “Đều trói thành như , đương nhiên là vấn đề gì, chẳng lẽ còn thể bỏ chạy tầm mắt của chúng , cô cần đùa chúng .”
Lâm Uyển Ương : “ cảm thấy, vẫn là tự trông trừng mới yên tâm .”
Cô gì tâm tình cùng khác đùa.
Sở trưởng đồn công an : “Đây là nghi phạm quan trọng, thể để cho các cô trông coi, cảm ơn giúp đỡ, nhưng suy cho cùng nhân viên nhà nước, nên tham dự quá nhiều.”
Khu vực quản lý của ông xuất hiện vụ án lớn như , biểu hiện , thì còn chuyện gì.
Đối phương thế, Lâm Uyển Ương cũng hết cách, chẳng lẽ đánh cướp đoạt.
Đối phương ý bảo bọn họ nhanh chóng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-254.html.]
Lâm Uyển Ương dặn dò mấy câu, đó xung quanh, tìm một cái túi nhựa màu đen bọc đầu Lý Giai Nguyệt.
Vì để đối phương thể thuận lợi hít thở, cô dùng ngón tay khoét mấy cái lỗ nhỏ, lúc mới phần nào hài lòng.
“Cần trực tiếp đưa cô lên tỉnh, một hai ngày ăn thứ gì uống nước vấn đề, bây giờ thời tiết mát mẻ, mạng của cũng ngoan cường, chỉ một yêu cầu, chính là lấy thứ khỏi đầu cô .”
Sở trưởng do dự một chút, gật đầu, bảo cứ yên tâm rời .
Tạ Văn Dĩnh, Diêu Mộ: “…”
Chưởng môn nhân cô quá đáng quá ?
Đoán chừng Lý Giai Nguyệt sắp nổi điên đến nơi .
Mấy mò mẫm trong đêm cuối cùng cũng về đến Miêu trại, đến cũng đến , Lâm Uyển Ương chuẩn ở biệt thự nhỏ trong núi hai ngày .
Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh cũng ý kiến gì, nơi nước non xinh , dừng nghỉ ngơi cũng đáng.
Biết việc giải quyết, thôn trưởng bày một bàn đồ ăn, bảo Lâm Uyển Ương đưa theo hai khách mời tới ăn cơm.
Một bàn món ăn, thịt xào ớt, canh cá chua, còn đủ loại lâm sản món ăn dân dã.
Người Miêu thích ăn chua và cay, món đặc sắc thịt chua là đem thịt heo trộn lên gia vị, đặt ở trong cái vò bịt kín tự nhiên lên men mười lăm ngày, đợi chua lấy xào ăn.
Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh lúc đầu cảm thấy hứng thú, chịu nổi thái độ nhiệt tình giới thiệu nên mới thử một chút, ngờ vị của nó cũng tệ.
Hơi chua chua, xào cùng thịt heo béo ngậy mà ngấy, nước sốt đậm đặc hao cơm.
Bên trong núi đồ ăn chính là vị đồ ăn, thịt chính là vị thịt, rau khác hẳn với rau trồng trong nhà kính trong thành phố, lợn ba tháng liền xuất chuồng nhờ ăn thức ăn gia súc, ăn miệng cũng thấy khác bọt hẳn.
DTV
Chỉ cần nêm nếm thêm ít gia vị là ngon .
Lúc đến bọn họ tặng cho nhiều quà, lúc rời khỏi cũng nhẹ nhõm hơn, nhét đủ loại hoa quả phơi khô và đồ sấy.
Những thứ trong núi đáng tiền, nhưng khi mang ngoài chính là mỹ vị hiếm thấy, Trương Hạo và Bảo Tâm nhất định sẽ vui, thể nguyên liệu nấu ăn như , đống đồ ăn ngon như mà.
Có thể tìm thấy hài cốt của Tiểu Thời cũng là một tin vui bất ngờ.
Quần áo của Miêu đều là tự dệt nên từ vải vóc, Diêu Mộ bởi vì hoạt bát thích chuyện nên những cô gái Miêu để ý.