Có một chiếc xe buýt dừng ở ngay đoạn đường phía , một giây bác tài còn thấy chiếc xe, chiếc xe đó đột nhiên xuất hiện .
Trong lòng của bác tài hoảng sợ, mà chiếc xe dừng giữa đường chiếu đèn chứ! Thật là quá nguy hiểm thôi.
Bác tài thắng gấp và chuẩn quẹo xe, nếu thì sẽ đụng .
Sau đó thấy bên cạnh một con đường nhỏ, đột nhiên nghĩ một ý kiến, thể quẹo con đường đó, nhưng bây giờ gần quá, thể nào xác định là thắng kịp .
Vừa mới quyết định, thái độ như cô gái bên cạnh bảo dừng .
Lâm Uyển Ương mở miệng : “Đừng đổi đường , đừng dừng xe , chạy thẳng về phía !”
Bác tài sững sờ…
DTV
“Chạy, chạy thẳng về phía ?”
Đang giỡn !
Những ở phía , cũng chú ý đến chiếc xe đó, chỉ cách ba mét, sợ hãi mà hét lên.
Một ở phía cũng vì tò mò mà dậy xem.
Mọi đều thấy, chiếc xe dừng ở đó! Rất nhiều đều bịt miệng .
Lâm Uyển Ương chạy nhanh đến chỗ của bác tài, vỗ vai, “Chạy thẳng tới đó, đó chỉ là ảo giác mà thôi”
Bác tài kinh ngạc, kỹ nữa, phía chiếc xe buýt nào, đến con đường nhỏ đó cũng biến mất!
Bác tài hít một thật sâu, nắm c.h.ặ.t t.a.y lái và chạy thẳng tới đó.
Không vấn đề gì cả!
Sau khi chạy một đoạn đường, bác tài mới phát hiện , nếu như là ảo giác của bản , thì mà đối phương thể chứ?
Cũng ngay lúc , chiếc xe màu đen phía vượt lên phía .
Chiếc xe đó cứ theo sát phía của xe buýt, bởi vì góc một trăm tám mươi độ là góc chết, nên lúc nãy đến giờ bác tài hề phát hiện .
Nếu như lúc nãy thắng gấp thì…
Giờ nghĩ thì đổi mồ hôi cả bàn tay, suýt nữa là gây sai sự cố lớn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-266.html.]
Ảo giác của bác tài biến mất, những khác thì , hai chiếc xe buýt va , cảnh tượng thảm họa đó cứ như xảy mặt họ .
vài giây đó, chiếc xe buýt chuyện gì xảy cả, nhưng cảnh tượng thật đáng sợ, nó trông cứ như thật !
Lâm Uyển Ương về chỗ .
Bạn cùng phòng bên cạnh cô hỏi nhỏ: “Có gì ?”
Lâm Uyển Ương: “Biết một chút.”
Người thấy bộ sự việc, Lâm Uyển Ương với ánh kì lạ…
Chiếc xe lúc nãy, lẽ thật sự tồn tại, nếu thì mà thể cùng một lúc nhiều xảy ảo giác như thế chứ, nhưng thấy nữa ?
chuyện , coi như là đối phương cứu họ một mạng.
Nếu như lúc nãy bác tài quẹo con đường nhỏ hề tồn tại đó thì sẽ chuyện gì xảy , nếu thắng gấp thì chiếc xe phía sẽ va xe buýt.
Hôm nay Lâm Uyển Ương về trường học, xuống xe ở đoạn đường phía , bắt xe về đạo quán.
Lớp trưởng thấy bóng dáng bước xuống xe của đối phương, mới đột nhiên nhớ , khi khai giảng, sinh viên ở ký túc xá sẽ để một địa chỉ thể liên hệ với họ.
Địa chỉ lúc đó mà Lâm Uyển Ương để hình như là… Tịnh Hoà Quan.
Khi thấy cũng nghĩ gì nhiều, lẽ nào đối phương ở chỗ đó .
Và lúc Lâm Uyển Ương từng là công việc thêm, lẽ là…
Lớp trưởng an ủi bản , là một thành niên lớn lên lá cờ đỏ, nhất định tin sự phát triển của khoa học.
Dù thế nào nữa thì hôm nay thật sự quá là nguy hiểm.
Lớp trưởng mới nhớ , lấy điện thoại trả cứu thanh công cụ, nhập tên thành phố và đoạn đường, đó thêm từ mấu chốt là “xe buýt” và “cháy lớn”.
Thật sự để cho tra cứu , mười năm về đoạn đường từng xảy tai nạn giao thông, một kẻ điên gây bạo lực, cướp một chiếc xe buýt.
Trên ông mang theo một bình xăng lớn, khi khóa hai cánh cửa và của xe buýt, ông đốt cháy xăng.
Lúc đó cũng là chuyến xe chạy ca cuối, nhưng ở gần đây một công xưởng, đúng thời gian tan .
Cho nên xe tổng cộng hai mươi bảy
Thêm bác tài và hung thủ là hai mươi chín , tất cả đều thể chạy thoát khỏi chiếc xe buýt cháy đó, trận cháy đó là lớn, thể nào kiểm soát , là thời gian đường qua , cho nên một ai sống sót cả.
Tra tin tức , tim của lớp trưởng như ngừng đập, đến cả rớt điện thoại cũng phát hiện .