Tống Viễn thấy hai con Quỷ vẻ mặt trở nên cực kì khẩn trương.
Tống Viễn Diêu Mộ : “Thật là ngưỡng mộ , xin chuyện đây.”
Diêu Mộ lời nào, cũng c.h.ế.t , thêm gì cũng chẳng còn ý nghĩa nữa.
Tống Viễn hoang mang : “Người đàn ông mặt trắng đến , hãy cẩn thận với cây sáo của ông ."
Cậu xong, cả liền ngã xuống.
Hai con Quỷ mang theo linh hồn của mất.
DTV
Tống Bân thể chấp nhận con trai duy nhất của c.h.ế.t như , thẫn thờ lớn, mấy xung quanh hỏi: “Ai? Ai g.i.ế.c con trai của ?."
Lâm Uyển Ương : “ chịu trách nhiệm với những tranh chấp của còn sống, ông hỏi mấy vị cảnh sát ."
Cô xong liền dậy và ngoài.
Bởi vì nơi mùi quá… ngoài Tống Viễn còn nhắc đến một .
Lâm Uyển Ương chuẩn qua chỗ đó một chút.
Tống Uyển Thanh rơi nước mắt khi thấy đứa cháu trai yêu quý từ nhỏ chết, bà đến chạm mặt nhưng sợ chạm thứ chất lỏng ghê tởm đó.
Diêu Mộ thèm hai mà trực tiếp thẳng ngoài.
Ngồi lên xe, Diêu Mộ suy nghĩ một chút liền hỏi: “Cậu thử vì nhắc nhở chúng cẩn thận với thổi sáo?."
Tạ Văn Dĩnh :”Có lẽ sắp c.h.ế.t lời một chút."
Diêu Mộ thở dài, tuy bản thích đó nhưng thấy c.h.ế.t yên lành như trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả.
Hy vọng thể yên nghỉ càng sớm càng .
Diêu Mộ còn nhớ lúc nhỏ cả hai cùng tuổi với nên thường chơi cùng .
mỗi như đều dì của Diêu Mộ kéo và rằng nhà của Tống Viễn là nhà giàu, đang chờ thừa kế tài sản, khác với Tống Viễn, thành tích học tập giỏi hơn, nỗ lực hơn, thời điểm Tống Viễn chơi thì học.
Sau nhiều như , cả hai dần trở nên xa cách.
Bây giờ nghĩ đến Diêu Mộ cảm thấy chạnh lòng.
Lâm Uyển Ương từ tiểu khu rời liền lấy điện thoại gọi cho tổ xử lý đặc biệt nhờ bọn họ lập tức điều tra cái nhà trọ đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-282.html.]
Ba lái xe đến nơi Trình Thụy ở, từ xa thấy tiếng còi xe cảnh sát.
Ở phía bên là khu nhà ở, tầng cao nhất của một tòa nhà đang bốc cháy, ngọn lửa cho nhiệt độ bốn phía xung quanh tăng lên cao.
Trong lòng Lâm Uyển Ương đột nhiên một cảm giác lo lắng.
Cảnh sát cùng nhân viên cứu hỏa đều ở đó hết, khi dập lửa, ai cũng bên trong tình huống như thế nào.
Người phụ trách vụ việc tình cờ là Vương Nghĩa Viễn, ngạc nhiên khi thấy và hỏi: “Sao đến đây?."
Lâm Uyển Ương hỏi: “Anh chủ nhân của ngôi nhà đang cháy là ai ?."
Vương Nghĩa Viễn : “Chúng chuyện với công ty bất động sản , hình như chủ nhà là Trình Thụy, là một thanh niên trẻ sống một .
Diêu Mộ cùng Tạ Văn Dĩnh liếc một cái, mà trùng hợp đến như ?
Họ cũng vội vã rời , hơn ba tiếng đám cháy mới dập tắt.
Hầu như cả tầng đó đều thiêu rụi .
Dù thời tiết lúc là khô hanh, nhưng để gây nên đám cháy lớn như thì căn phòng chắc chắn đổ thêm xăng, cồn, hoặc là chất đầy các vật liệu dễ cháy.
Sau khi nhiệt độ căn phòng hạ xuống, cảnh sát cùng nhân viên cứu hỏa liền ập thì phát hiện một t.h.i t.h.ể cháy đen.
Ban đầu họ tình nghi đây là chủ hộ.
Bị cháy thành như , bộ cơ thể của từ trong ngoài đều cũng dính đầy chất dễ cháy.
Đây rõ ràng là một vụ án g.i.ế.c và cảnh sát bắt đầu triệu tập liên quan để điều tra.
Lâm Uyển Ương nhíu mày, vì đem t.h.i t.h.ể hủy bộ như ? Cuối cùng là che giấu chuyện gì?
Che dấu Trình Thụy thật sự c.h.ế.t từ một tháng là vẫn còn chuyện nào khác nữa?
Bọn họ dự định đến hỏi Trình Thụy một chút xem bỏ sót manh mối nào , đem rời .
rõ ràng là khác một bước.
Hiện tại thể khẳng định là hai c.h.ế.t sống là liên quan đến thổi sáo.
Tống Viễn tới, chẳng lẽ là che dấu Tống Viễn cùng Trình Thụy thể thành xác sống ?
Rõ ràng là hai c.h.ế.t thể sống ngoài kế hoạch của đó.
Rắc rối thế, trời cũng sắp tối .
Khoảng sáu giờ tối, Lâm Uyển Ương nhận điện thoại của Khổng Đỉnh gọi đến.