Anh ở vị trí đặt hũ tro cốt, đầu chuyển động cứng nhắc, mặt biểu cảm, thích thú quan sát bạn của vợ .
Ánh mắt của đàn ông đó chạm ánh mắt của Diêu Mộ, chợt khựng , nhoẻn miệng .
Anh phát hiện rằng … thể thấy .
Diêu Mộ thu hồi tầm mắt, hối hận hôm nay lúc cửa xem lịch!
Anh nghĩ là tới nhà đàn chị ăn cơm còn kiếm chuyện như .
Cho nên nhất thời lơ là, mang theo bùa và gương đồng.
Diêu Mộ trong lòng hạ quyết định, từ nay về , bình thường ngoài tắm rửa , lúc nào cũng đem theo bùa mới !
Hiện tại như đống lửa, ở cũng , tông cửa xông cũng .
Bùi Song Song bàn ăn, mở miệng hỏi: “Sao , động đũa?”
Mọi đưa mắt , biểu cảm đều vẻ khó coi.
Một nam sinh lấy hết dũng khí, mở miệng hỏi: “Đàn chị, chị như bảo chúng mà ăn đây, từng thấy hôn lễ nào như …”
Bùi Song Song liếc bức ảnh đen trắng , biểu cảm dịu dàng : “Hải Khâm là , thù oán gì là bạn của , sẽ thích thôi, chúng chỉ là chúc phúc.”
Diêu Mộ kiên trì : “Vậy chúc phúc cô.”
Chúng là bạn, đương nhiên sẽ xung đột gì.
Diêu Mộ cũng coi như thấy qua ít quỷ, vị ở hũ tro cốt của chính đáng sợ, nhưng xem ý hại .
Ánh mắt hồn ma ngoài đều vô cùng trống rỗng, nhưng khi tầm mắt phóng chỗ Bùi Song Song trở nên dịu dàng.
Hiển nhiên ác ý.
Hiểu rõ điểm , Diêu Mộ cũng tự nhủ với bản sẽ chuyện gì .
Trên bàn tròn chịu , lên câu ‘xin ’ đẩy cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-288.html.]
Có tiên phong , ba khác nối tiếp cũng rời .
Cái quả thực vượt qua phạm trù nhận thông thường, phần lớn đều thể tiếp nhận.
Đảo mắt bàn ăn thì chỉ còn ba .
Hà Giai Giai là nghĩ , một Diêu Mộ ở , đối phương dẫu giúp đỡ , cho nên cô mới kiên trì ở .
Bùi Song Song rời , sóng mắt chút d.a.o động, cô hai còn , : “Cảm ơn hai bằng lòng ở .”
Hà Giai Giai do dự một chút, nhỏ tiếng hỏi: “Đàn chị, chị thể cho xảy chuyện gì ? Sao chị cùng … kết hôn?”
DTV
Dừng một chút, cảm thấy câu hỏi của bản hình như chút vượt ranh giới, cô vội vàng bổ sung: “Nếu chị cũng .”
Bùi Song Song lộ vẻ mặt lạnh hờ hững, giọng nhẹ : “Kỳ thực cũng gì thể , của qua đời từ sớm, là cha nuôi lớn, ông là giáo viên trường trung học.”
Bùi Song Song xuất từ một huyện nhỏ, cha của cô là giáo viên trung học cơ sở kiêm chủ nhiệm lớp.
Công tác hai mươi năm, thành quả dạy học tệ, sớm xét bình chọn chức danh cao cấp.
Ấn tượng của Bùi Song Song từ nhỏ đến lớn, chính là mỗi ngày cha cô đều ở bàn đèn chữa bài tập.
Cha cô hết long tận tụy với nghề giáo viên , luôn việc cẩn thận tỉ mỉ, cố gắng hết sức thành trách nhiệm đối với mỗi học sinh.
Nguồn học sinh của trường trung học một huyện tệ, nhưng như cũ học sinh nộp phí chọn trường, hoặc là nhờ quan hệ mà nhập học.
Năm ngoái, Bùi Song Song từng cha nhắc đến mấy câu, rằng lớp một học sinh nam nghịch ngợm, ngày nào cũng bài tập, còn thư cho bạn học nữ ảnh hưởng đến khác, ngày nào cũng tố cáo phê bình.
Bùi Du chỉ là bắt gặp mấy ở khu vui chơi gần trường học.
Mỗi cũng đều phê bình đối phương, đó bảo đối phương xong bài tập mới thể về, khéo ông sẽ ở phòng học trông , chữa bài tập dạy kèm đối phương.
Như nếu chỗ nào hiểu, thể hỏi ông .
Mùa đông năm ngoái, một nhóm bốn , đang trong giờ học hung hổ xông lôi cha cô đang giảng bài bục giảng ngoài.
Một trong đó, nhằm cha cô liên tiếp đ.â.m mấy chục nhát dao.
Cha của Bùi Song Song c.h.ế.t ngay tại chỗ, lúc Bùi Song Song về nhận xác, thấy bụng cha lỗ lớn, nội tạng đều nát hết, ruột chảy ngoài.
Cha cô bình thường luôn ưa thích gọn gàng sạch sẽ, bàn việc luôn luôn ngăn nắp, áo sơ mi mỗi ngày cởi đều đem treo lên, cuối cùng c.h.ế.t nhếch nhác vô lý như .