Tiếng phanh xe vang lên, một đôi tay kéo cô từ đường cái kéo trở về.
Tiếng tài xế chửi rủa, cô ngẩng đầu thấy bạn học cấp hai của .
Trần Hải Khâm hỏi cô sống nữa ? Hóa vẫn luôn theo cô suốt nãy giờ.
Bùi Song Song mỉm, sống như khác gì là chết.
Cô kìm nén quá lâu, nhịn nữa liền nắm chặt cổ áo của đó nấc.
Rõ ràng bản sắp nghiệp nghiên cứu sinh , tìm việc , còn mua nhà, cha cô chỉ còn mấy năm nữa là nghỉ hưu, thể sống an nhàn cùng cô .
Cha cô nghỉ hưu ông khắp nơi du lịch xem phong tục phong cảnh khác , đến cả kế hoạch cũng lập xong .
chuyện thành như , cô sai cái gì? Cha cô sai cái gì? Cô , ngay cả nhận thức đây hơn hai mươi năm cũng đảo lộn từ đây.
Người vốn nhất định sẽ gặp phước lành, ngược thể nhởn nhơ sống tiếp.
Trần Hải Khâm hỏi cô như thế nào? Cuộc sống thì vẫn tiếp tục.
Bùi Song Song , tin nhân quả báo ứng, chờ, những chết.
những xông trường đều chết, bọn chúng đều là hung thủ ác độc.
Nếu đồng ý giúp thì nguyện một đời trâu ngựa cho đó, cái gì cũng sẵn long .
Trần Hải Khâm thở dài , cần cô trâu ngựa, chi bằng lấy .
Bùi Song Song hôm tỉnh dậy thấy đang ở trong nhà , ký ức sót chút mờ nhạt.
Chỉ là nhớ hình như mơ thấy gặp bạn học, còn gì đó.
Mãi đến ba ngày , trong huyện xảy vụ án g.i.ế.c lớn.
Có thanh niên cầm d.a.o liên tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t bốn .
Bốn chính là bốn đồng phạm khi đó cùng hung thủ đến trường g.i.ế.c cha cô.
Trần Hải Khâm g.i.ế.c xong liền tự thú, đó thừa nhận tất cả việc, khi cảnh sát đưa tố tụng tuyên án tử hình lập tức thi hành.
Ngày thứ năm khi tòa tuyên án, Trần Hải Khâm xử bắn.
Bùi Song Song đây cảm thấy, thời gian trôi chậm như , mỗi một ngày khi cha c.h.ế.t đều dài như vô tận.
Bây giờ đột nhiên phát hiện thật thời gian trôi nhanh, năm ngày chớp mắt một cái qua .
Trước khi Trần Hải Khâm xử bắn, cô tù thăm .
Bùi Song Song hỏi tại như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-290.html.]
Trần Hải Khâm bởi vì thầy Bùi đối xử với , là tự quyết định, liên quan đến cô.
Bùi Song Song nghĩ một chút , gả cho .
Trần Hải Khâm lắc đầu, cô thật ngốc, sắp c.h.ế.t , cô nhất định sống thật .
Đừng đường cái nữa, quá nguy hiểm, mỗi ngày cũng ăn nhiều cơm mới .
Anh chỉ học hết cấp hai, quả thật lời gì ho, chỉ bảo ăn cơm nhiều một chút.
Bùi Song Song lắc đầu.
Có nhắc nhở hết giờ thăm tù , Trần Hải Khâm dậy, thở dài , vẫn là thích cô .
Bùi Song Song lau nước mắt mặt, miễn cưỡng mỉm .
Cô đưa tay , cách tấm kính chạm tay với , đó đưa .
Trần Hải Khâm thực một chút cũng giống kẻ sát nhân, lớn lên cao mà còn gầy, trắng trẻo sạch sẽ, còn mở một cửa hàng bán đồ ăn vặt, vì sạch sẽ mùi vị ngon kinh doanh cũng tệ.
Bùi Song Song nhớ đến hồi trung học, hai từng cùng bàn.
Khi đó gia đình Trần Hải Khâm quá khó khăn, lúc ăn cơm ở căn tin đều ăn đồ ăn, chỉ gọi bốn lạng cơm trắng.
Mỗi cô đều mang hoa quả, đều sẽ mang một quả to, đó lấy d.a.o gọt hoa quả chia cho đối phương một nửa.
Bình thường cái gì ăn đều theo thói quen chia cho một nửa.
Trần Hải Khâm hỏi cô ăn , Bùi Song Song , dày nhỏ, một ăn hết.
Trần Hải Khâm lắc đầu , xem gầy như , ăn nhiều cơm mới .
Tiếp đoạn thời gian an ninh huyện , tiết tự học buổi tối Bùi Song Song về nhà phát hiện bám theo .
DTV
Cô cố ý bước nhanh đến đường rẽ trốn, lúc mới phát hiện, theo là Trần Hải Khâm.
Bùi Song Song hỏi, theo , Trần Hải Khâm đỏ mặt sợ gặp nguy hiểm.
Bùi Song Song bật , hỏi, theo bao lâu , Trần Hải Khâm đây là ngày thứ mười bốn.
Thật hai cùng đường, đối phương về nhà , Trần Hải Khâm còn vòng một đoạn thời gian dài mới đến nhà .
Có Bùi Du trở về nhà, cầm một đôi giày mới màu trắng đưa cho con gái , đưa cho Trần Hải Khâm đôi giày .
Này là mùa đông , mũi giày của đối phương thủng rách mất .
nghĩ ngợi một lát, Bùi Du mang đôi giày chân , qua trong nhà mười phút mới cởi .
Sau khi ông cố ý cũ, dặn dò con gái với Trần Hải Khâm rằng đây là ông mua sai , mang qua cũng thể trả
, bỏ ở trong nhà thì lãng phí.