Bây giờ chỉ còn một cuối cùng nữa, lẽ là ngày mai Tiểu Ngư sẽ thể cùng ông chuyện và ăn cơm giống như là ngày xưa .
Lâm Uyển Ương liền : “Đừng sư phụ của , vẫn sống .”
Trong lúc hai vẫn chuyện, cây sáo cùng Thất Tinh kiếm vẫn đang giao tranh, Lâm Uyển Ương từng bước lùi , cổ tay liên tục run lên.
Lục Tu Viễn cây sáo trắng ở xa xa xuất hiện vết nứt, trong lòng chút tức giận.
Hai bên đối đầu, những bên cạnh đều sốt ruột và lo lắng nhưng vì quá yếu nên thể gì khác .
Lục Tu Viễn lùi một bước, tiếp tục thổi sáo, âm thanh đứt quãng khác thường, lúc lưng ông tụ tập nhiều con quỷ.
Tất cả những con quỷ trong bán kính mười dặm đều triệu hồi bởi cây sáo của đối phương.
Ông rõ ràng là một con nhưng điều khiển ác quỷ, hơn nữa trình độ điều khiển cao.
Những con quỷ , những con như là rời khi chết, lưu luyến cuộc sống trần gian, còn đều là ác quỷ chân chính.
Hàng rào quỷ mà ông tạo phức tạp.
Lâm Uyển Ương cũng lười phân biệt chúng nên mở cổng quỷ và mang tất cả chúng .
Chỉ là chậm trễ hơn mười giây thấy bóng dáng của cả.
Diêu Mộ cùng Tạ Văn Dĩnh chạy đến hỏi: “Ông đánh bỏ chạy ?”
Lâm Uyển Ương cau mày : “Không , thể đấu thắng ông , cảm thấy vẻ mặt của ông lúc nãy kỳ lạ, đến cô gái tên Tiểu Ngư, nghĩ cô gái bắt chắc chắn quan hệ với .”
Có vẻ như chuyện càng ngày càng phức tạp, cần nghĩ thêm cho rắc rối.
Rõ ràng oán khí nặng nhưng cưỡng ép đè nén xuống
Diêu Mộ hỏi: “Vậy bây giờ chúng gì đây?”
Lâm Uyển Ương sờ lên mặt, : “Không gì cả, cuối cùng chúng cũng thấy . Hiện tại chúng đến đồn cảnh sát cung cấp cho cảnh sát hồ sơ kẻ tình nghi, nếu như cảnh sát ban hành lệnh truy nã thì đối phương nhất định sẽ cản trở thể gì . Chúng huy động sức mạnh của dân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-300.html.]
Diêu Mộ cầm điện thoại giơ lên và : “Lúc nãy ở bên cạnh, mặc dù chen nhưng cũng chụp ảnh của ông , thấy lợi hại ?”
Mọi chạy đến xem ảnh chụp của Diêu Mộ, hơn mười tấm ảnh chụp liên tục.
Trong mấy tấm ảnh chụp hai tấm chụp chính diện khuôn mặt rõ ràng.
Lâm Uyển Ương vỗ vai đối phương và : “Tốt lắm! Mộ Mộ tiến bộ, !”
Diêu Mộ: “He he he!”
Lâm Uyển Ương cảm thấy đúng là điện thoại đắt tiền vẫn đáng giá, trời mưa thấm nước vẫn thể dùng .
Đợi cô kiếm tiền nhất định đổi một cái mới.
DTV
Sau đó cũng mua cho mỗi trong đạo quán một cái, tuy tình huống tương tự như hôm nay khó xảy nhưng cô vẫn vui vẻ tiếc.
Không mua sỉ giảm giá nhiều .
Diêu Mộ : “Cô như , cảm thấy là phách lối, sẽ khác chỉ trích là đạo sĩ dùng điện thoại xịn.”
Hiện tại ở mạng hùng bàn phím với troller đáng sợ, đạo sĩ càng dễ bọn họ chú ý.
Đám đó cứ mở miệng là đạo lý đạo lý , bọn họ đều cho rằng uyên bác, đó sẽ bắt đầu thẩm du tinh thần.
Sau đó dùng tiêu chuẩn kép của bản để chỉ trích ở khắp nơi.
“Anh ăn thịt ? Vậy thì chắc chắn là đạo sĩ .”
“Đạo sĩ mà cũng xem tivi, coi điện thoại ? Không là mỗi ngày hai mươi mấy tiếng đều niệm kinh ?”
“Cái gì! Tu tại nhà thể tính là đạo sĩ , thuần khiết. Tại vì những như mấy nên đạo giáo mới xuống dốc như ."
Lâm Uyển Ương hiểu nổi, tổ sư gia ông cũng gì, bọn họ tào lao cái gì .
, đúng, đúng! Do bọn mà đạo giáo mới xuống dốc, cần các hùng bàn phím như bọn họ quảng cáo dùm. Những cần ở mặt cô, cho cô ăn đòn một trận, đó sắp xếp cho chị Hai đây vũ công nhảy liên tục trong ba tháng.
Mọi trở xe, Lâm Uyển Ương tìm mãi mới thấy điện thoại rơi ở gầm ghế.