Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:13:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Tu Viễn cau mày: "Đây đều là bọn họ tự nguyện, trách , dựa cái gì giúp họ chứ."

Trừ Tiểu Ngư, chỉ giúp bản thôi, nhưng Tiểu Ngư vẫn luôn bất tỉnh.

Cậu đánh giá Lâm Uyển Ương, ánh mắt híp : "Phục Thành thể cô sống , chừng thể cô mới chứa linh hồn , bằng chúng thử một ."

Trình độ mất trí của , đạt đến mức cao nhất.

Lâm Uyển Ương rút kiếm Thất Tinh , tiếng sáo vang lên bên tai.

Không từ lúc nào, tay Lục Tu Viễn xuất hiện một cây sáo trắng.

Cậu bắt đầu đầu thổi một khúc an hồn thật mê say, Lâm Uyển Ương khỏi chút mệt nhọc, cô móc một cây đao ngắn từ trong túi quần , cắt một vết ở lòng bàn tay.

Đau đớn giúp lý trí của cô trở ba phần, nhưng cả vẫn vô lực.

Cô run rẩy theo tiếng sáo, sự mỏi mệt ngừng vọt tới.

Không sống bao lâu, ngừng đổi xác, thuật nhiếp hồn đạt đến mức đỉnh cao.

Lâm Uyển Ương đối phương về phía , cô từ từ nhắm mắt , ngã xuống mặt đất lạnh như băng.

Cũng lâu lắm, cô phát hiện chuyện đúng.

Cỗ sức mạnh cho cô ngủ say, trừ Lục Tu Viễn còn một loại ý thức khác.

Khúc nhạc nhập thần ngủ yên cộng thêm cái ý thức đó, dẫn cô một gian khác.

Tiểu Ngư chỉ cần ở trong căn phòng , nghi thức liền sẽ thành công, chẳng qua là Tiểu Ngư sống .

Hơn nữa vị Lục Tu Viễn một lòng sống , sinh "thần nhập", nếu đồng ý, liền thể cảm nhận ưu tư của đối phương, thậm chí còn dùng chung trí nhớ.

Ánh mắt Lục Tu Viễn lạnh như băng , cúi đầu bắt đầu niệm chú.

DTV

Cậu thấy, Lâm Uyển Ương đất, thanh kiếm n.g.ự.c chuyển động.

Đây đầu tiên “nhập thần”, đây ở trường học một như .

Cho nên Lâm Uyển Ương hiện tại kinh nghiệm, tương đối bình tĩnh.

Cô cũng tò mò Tiểu Ngư cho cô xem cái gì? Tại linh hồn từ chối gặp khi triệu hồi trở ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-307.html.]

Người đường thắt b.í.m hoặc để tóc ngắn, xét theo phong tục tập quán thì chắc hẳn họ là Trung Hoa Dân Quốc.

Cạnh cây cầu, một đang co ro mặt đất.

Khuôn mặt đầy vết bẩn và máu, qua đường mặt , bịt miệng bịt mũi.

Chàng trai trẻ và Lục Tu Viễn tướng mạo giống , nên thoạt Lâm Uyển Ương thể đoán tuổi chính xác của đối phương.

Thân hình đối phương gầy gò, lưng còng, như mới mười hai, mười ba tuổi, nhưng dường như vẻ độc oán gương mặt cho thấy long sâu.

Cậu vốn hôi hám, vẻ mặt cay đắng đau khổ như nên càng khác ưa thích.

Nếu ngang qua sẽ lợi dụng sự lơ là của mà đá thật mạnh.

Trước mặt một tên mập mới thua tiền khỏi sòng bạc, lấy bao đấm.

Hắn dùng hết sức lực nhấc lên lăn một vòng, đập đầu cây cột bên cạnh.

Ngay lập tức, một vùng rộng lớn chuyển sang màu đỏ, trán sưng tấy.

Người đàn ông nhổ nước bọt mặt đó: "Hừ, mày chết. Chính vì lúc tới đây tao va mày nên mày truyền vận xui của cho tao. Tại mày vẫn chết?"

Người thanh niên mặt đất hồi lâu mới khôi phục tinh thần, mò mẫm leo lên, lệ khí càng thêm dữ tợn.

Mắt thể thấy nên những càng kiêng kị.

Vẻ mặt của trai trẻ đầy vẻ miễn cưỡng, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quả đ.ấ.m nhưng cuối cùng lặng lẽ buông.

Cái còn thể thực hiện ? Cậu cam tâm nữa.

Một cô gái mặc áo choàng rộng tay dài, váy dài màu xanh xám từ xa tới, Lục Tu Viễn thấy tiếng động, thể căng thẳng, vô thức lùi về phía .

Cậu sợ đánh nữa.

là Tiểu Ngư, mang đồ ăn đến cho .” Cô gái xổm xuống, từ trong giỏ tre lấy một cái bát.

Bên trong vài củ khoai lang và hai chiếc bánh bao hấp.

Những thứ cô thêu hôm nay bán giá nên cô mua một ít ngũ cốc về bánh bao hấp.

Lông mày Lục Tu Viễn dần dần giãn , mò mẫm cái gì đó liền bắt đầu ngấu nghiến.

Tiểu Ngư đặt bát xuống đất, với đó vài câu bước trở .

Loading...