Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 310

Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:13:30
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồi Lâm Uyển Ương từng sư phụ của qua, chiếc khóa thể liên thông với âm dương.

Cổ trùng trong chiếc khóa sinh ở sông Hoàng Tuyền, tạo nên bởi âm khí.

Rất lâu về , từng đem nó đến nhân gian, để trong ổ khóa bạc . Cổ trùng mới chìm sâu trong giấc ngủ.

Mạng của cô thuộc âm, cứ nuôi dưỡng, chừng cổ trùng sẽ thể thức tỉnh.

Khi Lâm Uyển Ương đeo chiếc khóa bạc , một dự cảm.

Có hôm, chiếc khóa cử động.

Cho nên hôm đô ở ngôi trường xảy chuyện ma quỷ, chỉ là do những mất đó bản thấy những cảnh tượng đó.

Còn là vì chiếc khóa , mới thể xuyên gian “nhập hồn” để đồng cảm.

Lâm Uyển Ương đặt chiếc khóa chứa linh hồn của Tiểu Ngư lên giường, kế bên cô gái say giấc.

Cô nhỏ tiếng : “Cô gặp , những cô gái đó cũng là vô tội và đấng thương, cô suy nghĩ , dù thì cũng đưa quyết định.”

cách gì đối với Lục Tu Viễn cả, bây giờ mấy chốt của vấn đề đều ở của Tiểu Ngư.

Vài phút , đôi mắt của giường cử động, từ từ mở mắt lên.

Chỉ nhận thoáng qua, Lục Tu Viễn thể nhận .

Cậu trợn mắt lên, cơ thể run: “Tiểu Ngư… cô về ?”

, Tiểu Ngư nhập cơ thể của cô gái đó.

Tiểu Ngư chậm rãi dậy, với ánh mắt căm thù.

Nhiều năm trôi qua, thời gian hề nguôi cơn hận thù của cô .

“Tiểu Ngư, cô tỉnh dậy là .” Lục Tu Viễn kích động.

DTV

Cậu gần mặt, còn dáng vẻ ung dung tự tại của đây nữa.

Tiểu Ngư lui về một bước, cô xung quanh, qua cầm lấy con d.a.o ở bàn, hề sự báo gì mà đ.â.m thẳng phía !

Lục Tu Viễn nắm lấy tay của đối phương, với một ánh mắt quái dị: “Cô ?”

“Đến bây giờ, bây giờ còn sống trong thế giới ảo tưởng đó, cảm thấy bản hề sai, đúng , thằng điên .”

Lục Tu Viễn sững sờ: “Rốt cuộc cô ?”

Tiểu Ngư nghiến răng, rưng rưng nước mắt tiếng: “Mỗi giây thấy đều khiến cảm thấy cảm thấy mắc ói, chỉ là đây, và cả những gì mà ở những năm nay.”

Lục Tu Viễn: “ đều là vì giúp cô thể sống mà.”

“Anh im miệng ! Anh phá hủy cả cuộc sống của .” Đôi mắt của Tiểu Ngư đột nhiên trở nên buồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-310.html.]

“Tiểu Ngư, cô …”

“Anh chỉ cần cho , , nếu như dối, sẽ xuống địa ngục chịu phạt vĩnh viễn.”

lấy bản thề.

Lục Tu Viễn: “Phải…”

Lục Vấn Ngư sớm đoán , chỉ là khoảnh khắc sự thật, vẫn cảm thấy đau lòng vô cùng.

Thì thể càng thất vọng, càng đau lòng hơn, mặt lạ lẫm đến mức khiến phát sợ…

“Bà ngoại hề sai, ánh mắt của ác độc, giống như là , lời khuyên của bà , cho nên hại bà , và còn tính mạng của nhiều khác nữa.”

Lục Tu Viễn: “Việc , liên quan đến cô.”

Lục Vấn Ngư và hỏi: “Không liên quan đến , khiến trở thành đáng thương và đáng hận nhất đời , cảm thấy vui ?”

Rốt cuộc cô sai điều gì? đời , nhiều chuyện là thể nào giải thích .

Cậu nhớ , lời mà cô khi mất.

cắt đứt mối quan hệ với bản .

Lục Tu Viễn cố tình tự gây mê bản , cố tình lãng quên câu đó, nhưng dù là như thế chăng, trong lòng vẫn hề cảm thấy vui vẻ.

Ngày đêm như thế, mà bản thể sống , còn dũng cảm để nghĩ , cũng trải qua thêm một nữa, cho nên mới liều lĩnh như .

Cậu thường đau lòng ngực, bất kể đổi bao nhiêu cơ thể chăng nữa cũng tác dụng gì cả.

Cậu cũng gặp , dù chỉ là trong giấc mơ thôi cũng từng gặp cô .

Có lẽ là Tiểu Ngư hận vô cùng, đến giấc mơ cũng chịu .

Cậu sớm sẽ như , nhưng vẫn ôm hy vọng trong lòng.

“Sao còn chịu chết?” Tiểu Ngư lời nguyền rủa.

Lục Tu Viễn và đánh giá mặt, đột nhiên tỉnh táo , cứ như là tỉnh dậy từ trong giấc mơ .

Cậu buông tay của đối phương .

Nắm lấy con d.a.o và đ.â.m thẳng về , con d.a.o đ.â.m tim của .

Cho dù là vết thương chí mạng, Lục Tu Viễn vẫn thể tìm một thể mới, gì đáng lo cả.

, như nữa.

Chết trong tay cũng .

Lục Tu Viễn : “Cô lấy mạng của thì sẽ cho cô, cô bất cứ thứ gì, cũng sẽ cho cô cả.”

Ánh mắt của Tiểu Ngư chút kinh ngạc, nhưng tay đưa về phía , con d.a.o càng đ.â.m sâu hơn nữa.

Loading...