Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:18:18
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diêu Mộ: “ , công ty ủy thác giúp quản lý tài sản, chắc chắn đạt tỷ lệ doanh tiền lãi theo quy định, đó đem tiền lãi đó đầu tư, cho nên càng ngày càng nhiều.”

Trương Hạo cảm thấy hối hận vì bản nhiều chuyện như , đúng là tư bản đáng sợ.

Phục Thành: “Vậy con thể cho thẻ giảm giá của khách sạn ?”

Diêu Mộ: “Đương nhiên là ! Chắc chắn là thẻ vàng mới , bộ đều để con thanh toán, khách sạn, nhà hàng, mua sắm đều cả! Người là sư công của con, con thanh toán cho thì thanh toán cho ai đây!”

Phục Thành với ánh mắt trìu mến: “… Con trai ngoan.”

Diêu Mộ: “Sư công cảm thấy vui là .”

Hai nhanh chóng quen với , gặp .

Lâm Uyển Ương: “…”

Cô cũng còn gì để cả.

Phục Thành nghĩ : “ Diêu Mộ , bởi vì những gì con từng trải qua, cho nên mở đôi mắt âm dương, cần trợ giúp từ bên ngoài vẫn thấy ma quỷ, con suy nghĩ thử xem, nếu loại bỏ thì thể giúp con .”

Diêu Mộ sững sờ, lúc đầu dọa đến mức như sắp c.h.ế.t , trở về như một con bình thường.

khi trải qua nhiều chuyện như thế, cảm thấy ở một phương diện nào đó thì thấy vẫn hơn là thấy .

Diêu Mộ : “Con cũng nữa, đợi con suy nghĩ kỹ cho .”

Phục Thành gật đầu: “Được, ngày mai chúng cùng xông ngâm chân .”

Diêu Mộ: “Được, con vài tiệm cảnh vô cùng .”

Lâm Uyển Ương: “Chủ đề chuyện của hai đổi quá nhanh ?”

Phục Thành: “Cũng mời con, Tiểu Tạ và Tiểu Trương cùng nhé, một liều thuốc ngâm riêng, thể giúp tan mệt mỏi và dưỡng da, vô cùng hiệu! , tuy chúng gì cả, nhưng suy cho cùng thì Uyển Ương con vẫn là cô gái, cho nên con cần cùng.”

Lâm Uyển Ương: “…”

một dự cảm lành, Phục Thành sẽ dạy hư ở đây.

Phục Thành ngáp và : “Hình như Uyển Ương con cũng lớn , học đại học nhiều cơ hội, nếu thì lấy vợ về nhà, nếu thì khi xuất giá để hầu hạ cho tổ sư gia.”

Mọi gật đầu đồng ý, một ai nghi ngờ cách “lấy vợ” đúng.

Suy cho cùng thì chưởng môn khác gì một thằng đàn ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-317.html.]

Ngày hôm khi ăn sáng trong, Phục Thành dẫn đến phòng xông , việc ông dẫn cả Bảo Tâm cùng, còn dẫn cả Tiểu Thời và hai con tinh linh nữa.

Phục Thành Tiểu Thời là nam, hai con tinh linh vẫn là nam, bản chất cũng như thôi.

Nếu như tiệm xông thể đem thú cưng thì chắc ông dẫn Tiểu Thiên cùng .

Hôm nay đạo quán yên tĩnh vô cùng, cả đạo quán chỉ còn Lâm Uyển Ương và một con heo.

Lâm Uyển Ương chống cằm, thật quá đáng mà.

Khi mà cô tự nấu cơm trưa, nghi ngờ rằng khả năng là Phục Thành cố tình báo thù bản .

Này thôi còn đủ, Phục Thành còn gọi điện đến bảo Lâm Uyển Ương chuẩn bữa tối cho .

Và mỗi còn gọi món riêng, Phục Thành gọi bốn món, tổng cộng gọi mười món ăn, đều là những món mà Phục Thành thích ăn.

Lâm Uyển Ương mặc kệ họ, hồi Phục Thành bảo cô nấu ăn cũng gọi những món ông thích ăn, nhưng điều là do cô , cuối cùng đều là do đối phương ăn hết.

Đi ngao du một năm , vẫn hề đổi một chút nào cả.

Lâm Uyển Ương : “Mọi ăn xong hãy trở về, chút nữa việc bận, về cũng đồ để ăn.”

Lâm Uyển Ương từ chối mà là do việc.

Bác sĩ hồi hôm qua mới gặp, chuyện cần nhèo .

Một bệnh nhân của Trương Khải rằng dạo gần đây bạn đời của mất từ năm năm .

Đối phương trong mơ cũng hề chuyện, chỉ chồm xuống đất bảo là đau.

Nếu như chỉ ông mơ thấy thì thôi, nhưng cả hai đứa con cũng mơ .

Không chỉ như thế, cả tòa nhà ở đó đều mơ thấy qua đời lâu.

Người trong giấc mơ rằng là đau, hoặc là một thứ gì đó đè lên, thể thở .

Chuyện thật là quái dị, bảy tám hộ gia đình cùng góp tiền, mời về phép thông linh, nhưng tác dụng gì cả.

Vẫn là mơ thấy , mất kêu còn thảm thiết hơn.

DTV

Bệnh nhân đó của Trương Khải tuần phẫu thuật , vì để bệnh nhân thể yên tâm nên liên hệ với Lâm Uyển Ương.

Ông lão đó cứ cảm thấy như là bà lão đời đang đón xuống , tuy rằng tình cảm giữa hai khá , nhưng ông vẫn cảm thấy thể sống thêm vài năm nữa, thể c.h.ế.t như thế .

Ông lão vô cùng hoảng loạn.

Loading...