Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 336

Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:18:38
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự việc cuối cùng cũng giải quyết thoả, khi xong việc, vài rời ăn trưa.

Trong lúc ăn, Lưu Giai Di ngừng cảm ơn.

Diêu Mộ vốn tưởng rằng cô bé sẽ hứng thú với tiểu đạo chưởng, nhưng đó phát hiện như !

Cả buổi cô gái chỉ với chưởng môn Lâm! Hoàn bỏ qua hai đàn ông các !

Vậy lời của thái sư công là ý gì? Hai họ mơ hồ.

Đầu tiên là đoá hoa cốt nhút nhát, phát triển như thế nào còn tùy thuộc sự phát triển của hai , nhưng lẽ vẫn là một ẩn .

Đoá thứ hai trúng ... nhưng chưởng môn Lâm đưa đến đồn cảnh sát.

Đoá thứ ba , đối phương nhiệt tình còn sống sót, nhưng quá khác thường ?

Được , bây giờ chúng đang ở thời đại nào, kinh điển Đạo giáo : "Tử tế tiết kiệm, dám đầu tiên thế giới". Mọi hẳn là nên bao dung với điểm ?

Sau khi khỏi nhà hàng, Diêu Mộ suy nghĩ một chút : “Cô giống như một bông hoa đào, quả thực khác thường. Hình như cũng hiểu một chút ý tứ thâm sâu của thái sư công .”

DTV

Tạ Văn Dĩnh: "..."

Diêu Mộ: “Thái sư công đây chưởng môn kết hôn, trong đạo giáo phép tới mặt cô , như chẳng Bảo Tâm cũng sẽ ảnh hưởng ?”

Mặc dù Bảo Tâm năm nay mười ba tuổi.

Tạ Văn Dĩnh trầm giọng : “Trương Hạo, và Bảo Tâm, ba chúng đều là đạo sĩ, chung là căn bản thể kết hôn."

Diêu Mộ giật , vẻ mặt mù mờ hiểu : "... Cái gì, cái quy định đó chỉ dành cho ?"

Tạ Văn Dĩnh nhún vai, gì.

Lưu Giai Di liếc mắt hai phía , : “Hình như quan hệ của họ , mấy gặp lặng lẽ kề sát chuyện.”

Lâm Uyển Ương: “Bọn họ vẫn luôn như , quen .”

Lần , bọn họ cứ lén cô, là do mặt dày ngứa đ.ấ.m nữa.

Lưu Giai Di trịnh trọng : "Lần cảm ơn cô, cô thật lợi hại, cô yên tâm, sẽ cho khác ."

Lâm Uyển Ương: “Thật cũng , thực sự để ý .”

Lưu Giai Di mỉm : “Vâng.”

trong lòng cô nghĩ, nếu khác chuyện, thì cô sẽ tranh giành, lợi thế sẽ còn nữa.

Một phụ nữ yếu đuối cũng sẽ kế hoạch cũng như tính toán của riêng .

Khi xe chạy đến thành phố Ninh thì gần mười giờ tối.

Vài đưa Lưu Giai Di về nhà , đó mới trở Đạo giáo.

Xe của họ lái đến chân núi, lúc họ chuẩn vượt lên thì chiếc ô tô bên cạnh đột nhiên bấm còi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-336.html.]

Diêu Mộ theo bản năng sang, cửa kính xe đối phương chậm rãi hạ xuống.

Lâm Uyển Ương: “Hàng xóm của , Tống? Sao nửa năm gặp ?”

Hôm nay Tống Chương Dẫn tự lái xe mà tài xế, mặc một chiếc áo sơ mi lụa đen.

Trông vẫn bảnh như khi!

Tống Chương Dẫn : “Vừa lúc việc cần xử lý, nhưng giờ giải quyết xong hết , về chúng sẽ thường xuyên gặp .”

Lâm Uyển Ương: “Vậy thì quá, Tống, mời .”

Hai chiếc xe nối đuôi chạy đường núi.

Diêu Mộ thấp giọng : "Mặc dù đến chân núi, nhưng vẫn trở về đạo quán. Đó chính là con đường công tác, đây chẳng lẽ là..."

Này, là đoá hoa đào thứ tư?

đây cũng là một sống, là nam và mang một phẩm chất gì đó hiếm .

Tạ Văn Dĩnh liếc đó.

Diêu Mộ: " tùy tiện đó!"

Tất cả đều là do chưởng môn đặc biệt nhắc nhở, hiện tại đều trong diện nghi ngờ của chưởng môn Lâm!

Xe chạy về Đạo quán, vì gọi điện để thông báo nên ở đó ngủ mà đợi sẵn.

Trương Hạo chuẩn đồ ăn khuya, nấu một nồi lẩu cay thơm ngon, cay cay, tốn cơm.

Họ nghỉ ngơi tại trạm dịch vụ mấy buổi chiều, ăn bất cứ thứ gì họ .

đồ ăn ở trạm dịch vụ chỉ thể coi là ăn cho no bụng, yêu cầu đặc biệt gì thêm.

Bảo Tâm cũng tham gia ăn đêm, Trương Hạo nấu một nồi lớn cho mười .

Phục Thành thấy thế liền thở dài, ông quen , đạo quán ăn cái gì cũng đều giống như cho lợn ăn.

Mặc dù, ở đây quả thực nuôi một con thú cưng… một con lợn rừng.

Phục Thành tìm thấy một chiếc đàn tỳ bà ở đó trong đạo quán.

Trước đây Thanh Hư đạo trưởng sử dụng qua cây đàn , nó bảo quản .

Càng nhiều đạo sĩ chơi nhạc cụ, càng giúp họ trau dồi tư cách đạo đức hơ .

Ông thức gần như suốt đêm, chỉ mái hiên chơi đàn tỳ bà.

Bài hát nổi tiếng "Thập diện mai phục."

Khúc tổng cộng mười ba chương, tiến triển từng chút một, Phục Thành chơi tính hình tượng.

Mưa lớn bất ngờ ập đến, đàn ngựa rầm rập phi tới!

Chiếc bình bạc vỡ toang, nước b.ắ.n , những mảnh vỡ sắc nhọn liền xuất hiện!

Cỏ cây đều đang quật , gió thổi hạc kêu, đây giống như là một cuộc phục kích từ bốn phía vây trong.

Loading...