lúc Diêu Mộ : “Thật chúng là đạo sĩ, lẽ thể giúp ông.”
Quách Vân sững sờ một lát, mở miệng : “Nếu như thật sự thể giúp , sản phẩm điện tử của đạo quán trong vòng mười năm, bao hết.”
Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh , năm ngoái tài trợ rau củ, bây giờ tài trợ máy tính.
Đây là thăng cấp ?
Quách Vân cũng suy nghĩ xem lưng kẻ giở trò , kinh doanh thì thể tránh khỏi việc gây thù chuốc oán.
mà trùng hợp là gần đây nhiều chuyện gây nên hậu quả nghiêm trọng, tưởng chỉ là tai nạn ngoài ý .
Giống như chiếc xe lúc nãy.
DTV
Không thể dự đoán chính xác khi nào thì qua đường, nên cố tình chờ ở đoạn đường đông đúc.
Lâm Uyển Ương hỏi: “ Ông nghĩ kỹ xem xem qua chỗ nào đặc biệt là mua thứ đồ gì kì lạ ?”
Quách Vân đối phương nhắc nhở như , đúng thật là nghĩ đến một chuyện.
Tuần ông qua bên đường thấy một cái hộp, bên trong bọc cái gì đó.
lúc ông lấy chân đá nó , lúc mới chú ý tới, nhặt lên mở tờ giấy màu vàng thì thấy bên trong bột màu trắng, trong bột màu trắng đó mấy hạt màu vàng chuyển động.
Lúc đó Quách Vân cũng nghĩ nhiều, vứt cái hộp đó , đó lấy mấy cái hạt đó , đem cân thì thấy nặng mười mấy gam, đáng giá nghìn tệ.
Trên đường thì tới lui, chủ nhân của mất món đồ sẽ nghĩ là do xui xẻo, tìm.
Với suy nghĩ , ông đem mấy hạt đó bỏ trong túi quần áo.
Người kinh doanh mê tín, nếu như nhặt vàng hoặc tiền thì thể sẽ phát tài.
Nếu như nhớ , hình như là từ lúc đó mới bắt đầu cảm thấy đúng, mấy hạt vàng vàng kỳ lạ, đem may mắn mà ngược còn đem tới chuyện kỳ lạ.
Lúc Quách Vân cũng đoán đầu mối của sự việc.
Sự việc kì lạ, hôm nay chỉ điểm, tất nhiên nhanh nghĩ đến mấu chốt.
Trong lòng ông thầm nghĩ tiêu , mấy hạt vàng vàng đó còn ông cất cẩn thận, bây giờ buộc nhanh chóng vất mới .
Quách Vân chút mắng , đây là chuyện xui xẻo quái quỷ gì chứ.
Bản ông nhanh chóng về cũng mất 1 tiếng đồng hồ, Quách Vân lấy điện thoại gọi cho vợ của , dặn dò đối phương, nhất định vứt thứ đồ đó thùng rác ở ngoài tiểu khu.
Chồng dặn dò như cẩn thận như , vợ ở bên đầu dây nhanh chóng đồng ý, tỏ ý tìm thấy món đồ đó , bây giờ lập tức xử lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-342.html.]
Quách Vân tắt điện thoại, vẻ mặt thận trọng hỏi: “ Đã vứt món đồ đó , sẽ gặp chuyện gì nữa đúng ?”
Bây giờ tính mạng và tài sản của ông đang đe dọa, ông thể lo lắng, căng thẳng cho .
Lâm Uyển Ương: “ Không hẳn, mấu chốt của chuyện xuất phát từ mấy hạt đó.”
“Hả?” Sắc mặt của đàn ông ngay lập tức liền trở nên khó coi.
Lúc nãy ông nắng cả đoạn đường, đáng lẽ nóng tới mức chịu , nhưng mới một tí cảm thấy ớn lạnh.
Cơn ớn lạnh đó cách nào giải thích , nó lạnh từ lòng bàn chân chạy lên tới đỉnh đầu.
Toàn bộ da đầu bắt đầu tê dại, nhịp tim dường như cũng đang giảm xuống.
Lâm Uyển Ương: “ Ông nghĩ kỹ xem lúc nhặt món đồ đó còn cái gì ?"
Sau khi Quách Vân cắn răng xong, giọng khó hiểu : “ Trừ cái hạt đó , cũng những thứ khác…..”
Nói tới đây, ông dừng một chút.
Ông bắt đầu đem chuyện sắp xếp từ đầu một nữa.
“ Hộp, giấy vàng, bột màu trắng, hạt vàng,vv, lẽ là cái bột màu trắng đó vấn đề?”
Dù gì thì hộp với giấy vàng cũng là những thứ thường gặp, hơn nữa hai thứ đều dùng để chứa, đựng đồ, thể thế.
Nếu như mấu chốt vấn đề xuất phát từ hạt vàng vàng đó, thì chỉ thể là bột đó thôi.
Lâm Uyển Ương gật đầu: “ Nếu như đoán nhầm thì lẽ là .”
Diêu Mộ bắt đầu hỏi: “ Thứ đồ đó lẽ là chất cấm chứ, bột mà, thể nào cạo từ tường xuống .”
Lâm Uyển Ương một cái, Mộ Mộ đúng là vẫn nghịch ngợm như .
Chất cấm… hy vọng sẽ quá ngạc nhiên chân tướng thì cách xa suy nghĩ của vạn dặm.
Tạ Văn Dĩnh cũng , mỗi bầu khí trở nên nghiêm túc, chỉ cần 1 câu của cũng phá vỡ bầu khí đó.
Lâm Uyển Ương ho một tiếng: “Mấy hạt vàng vàng đó, chỉ là mồi nhử hoặc là ký hiệu, vì để nó thể tìm thấy ông, cái bột màu trắng đó… lẽ là tro cốt.”
“Tro… tro cốt? Tro cốt gì?” Người đàn ông đó sởn cả gai ốc cả lên.
Việc cũng mấy lành đúng .
Lâm Uyển Ương: “Người đó.”
Quách Lâm nghĩ một hồi, lúc đó còn lấy tay bóp nữa, hơn nữa lúc đó còn một cơn gió thổi qua, còn một ít bay lên mặt ông .