Lâm Uyển Ương gật đầu: “Nếu thì về .”
Lưu Tần Tuyên: “Hả?”
Đây là ý gì? Sao bảo về? Bản cũng hề sai điều gì mà…
Thái độ của đối phương như … cũng quá là tệ .
“ cố ý đến tìm cô, cô bảo về?”
Lâm Uyển Ương thản nhiên : Anh cũng đó, bản việc tuyệt đối vấn đề gì, chạy đến đây tìm để gì, tất cả đều cần thiết.”
Nói xong cô liền cầm lấy chiếc khăn ở bên cạnh lau bàn tay dính mực thẳng thắn bước ngoài, hề ngoái đầu . Để mấy đó ngơ ngác .
Trương Hạo thở dài : “Vừa lúc ở hành lang nhắc nhở , nếu mời chưởng môn giúp đỡ thật, cần lãng phí thời gian của , …”
Anh đang , nghĩ dùng từ như quá thỏa nên dừng cương bờ vực.
… Dù hiện tại cũng là đạo sĩ còn chứng chỉ đạo sĩ do hiệp hội tỉnh Đông Hán cấp.
Anh ràng buộc bản để cho đại ca mất mặt!
Thỉnh thoảng học hỏi tính tình của Phật tử thật cũng sai.
Lưu Tần Tuyên sợ run, vài giây mới phản ứng lo lắng hỏi: “Hiện tại bây giờ?”
Trương Hạo: “Hôm nay chưởng môn nhà sẽ gặp , nếu hãy sắp xếp thời gian nữa ngày mai đến.”
“Cái gì? Muốn đợi đến ngày mai? Chuyện của thật sự vô cùng gấp rút, thể đợi thêm phút chốc nào nữa, nếu nghĩ cách khác giúp ?” Lưu Tần Tuyên lau lau mồ hôi trán.
DTV
Trương Hạo cúi đầu suy nghĩ vài giây, giọng điệu nhàn nhạt : “Nếu gấp rút bằng mời khác xem?”
“… Cái cũng , đến như thì sáng sớm ngày mai sẽ đến thăm hỏi.”
Sao thể đuổi ?
Lưu Tần Tuyên thở dài ở trong lòng, đuổi theo.
nghĩ nếu đắc tội đối phương thì tình hình sẽ càng xong.
Dù bây giờ thì là việc xin.
Là giám đốc văn phòng phá dỡ, tính cách của khôn khéo hiểu đời, cương duỗi nhiều tình huống nhưng xin chỗ lợi nào.
Nhìn vị khách rời khỏi đạo quán, Trương Hạo đến cung Thiên Sư.
Lâm Uyển Ương đang thắp hương cho tổ tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-352.html.]
Chờ những còn , Trương Hạo meo meo hỏi: “Lão đại, điểm danh, nếu ngày mai cô gặp sẽ lấy cớ đuổi , bảo đừng đến nữa.”
Đương nhiên cùng mặt trận với chưởng môn vô điều kiện.
Lão đại thích ai sẽ cho gặp.
Lâm Uyển Ương suy nghĩ: “Cái thì cần nếu ngày mai vẫn đến thì dẫn đến gặp .”
“ lòng của cô thật sự bao dung.” Trương Hạo khen ngợi như thường ngày.
Trước Diêu Mộ từng chửi trong đạo quán chính là đầu sùng bái .
Lâm Uyển Ương gật đầu: “ ngủ trưa đây, chuyện gì thì đánh thức .”
Đi vài bước, cô đầu giao việc: “ , giúp trông coi Phục Thành, mỗi ngày chỉ cho ông uống nhiều nhất hai lượng.”
“ , dù sư phụ của cô chơi thế nào nữa thì cũng sẽ cho, bộ rượu tịch thu .” Trương Hạo vỗ n.g.ự.c cam đoan.
Lâm Uyển Ương yên tâm về phòng, nghĩ đến ánh mắt chán chường của Phục Thành khi thấy ly rượu cạn, thật sự là cảm giác vui sướng.
Mùa hè dễ cảm thấy mệt mỏi hai tuần nay cô đều một ngày ngủ mười tiếng.
Lâm Uyển Ương thích mùa đông, thích hè nóng.
Sáu giờ ba mươi sáng hôm , quả nhiên vị đến đúng giờ.
Có lẽ là thật sự gấp rút, là vị khách hành hương đầu tiên hôm nay của đạo quán.
Có vết xe đổ ngày hôm qua Lưu Tần Tuyên dám giấu diếm, bộ tất cả chuyện .
Cậu là giám đốc văn phòng phá dỡ, bình thường chủ yếu chỉ phụ trách kế hoạch liên quan đến xây dựng thành phố.
Đây là chức vụ nhắc tới là nhiều thích, dân chúng ấn tượng .
dù nghề gì cũng , ngược cảm thấy cũng , để ý đến thành kiến.
Phá dỡ là lĩnh vực thường xuyên xảy xung đột, sẽ nhắc đến dũng khí và những cuộc đấu trí của các hộ gia đình cưỡng ép, bởi vì quá nhiều, trong đầu nhớ đến .
Thời gian việc cũng ngắn, xử lý mấy chuyện cũng coi là ít, những chuyện gì gặp đều gặp.
Mấy năm nay kiểm tra vô cùng nghiêm, nếu thực sự xảy chuyện gì dấu , hiện nay thông tin đều phát triển, nhiều sẽ trực tiếp chọn các nền tảng xã hội trực tuyến để vạch trần.
Nếu chuyện dẫn nhiều sự chú ý cao thì phụ trách liên quan sẽ lợi gì, công việc tạm thời cũng đủ để quăng nồi.
Cho nên tất cả bọn họ đều theo quy định và quy tắc.
Lưu Tần Tuyên cẩn thận suy nghĩ, bắt đầu xuất hiện điều thích hợp là từ nửa tháng .
Khi đó phía nam thành phố quy hoạch thành một khu nội thành mới, là trọng điểm mở rộng.
Vài năm , phía Nam vẫn là vùng ngoại thành, theo sự phát triển bành trướng của thành phố ngừng di chuyển về hướng phía Nam, lúc ở đó mới dần dần phồn hoa.