Vì chính là phụ trách?
Lâm Uyển Ương lên tiếng hỏi: “Xin hỏi chuyện gì ?”
Có lẽ Tịnh Hòa quan đến mức trở thành địa điểm tham quan nổi tiếng phóng viên đến đây chứ?
Tống Dịch hồn , lên tiếng : “Chuyện là như , chúng là một tiết mục ẩm thực của bản địa, mùi vị món chay của đạo quán tồi, vì đến phỏng vấn đôi chút.”
Mấy ngày diễn đàn bản địa thấy một bài liên quan đến Tịnh Hòa quan, trong đó thảo luận nhiều nhất mà là món chay của đạo quán.
DTV
Trước là mười đồng, bây giờ tăng thành mười lăm đồng, chắc chắn no.
vẫn vô cùng tiết kiệm, mỗi ngày mười món chay còn canh rau buffet, hơn nữa mỗi ngày đều những món ngọt khác ! Vô cùng tâm!
Bánh táo, bánh bò của đạo quán đều là cách đơn giản nhất, hương vị của lúc nhỏ.
Đặc biệt gần đây hoa quế chín , bánh hoa quế mà đạo quán là thật sự là mùi thơm tràn ngập trong khoang miệng!
mỗi chỉ tặng một miếng, chỉ bằng một phần năm lòng bàn tay, ăn hai miếng thì hết .
Có bày tỏ bản từng mua với đạo quán nhưng những việc ở đó bánh là tặng kèm, bán!
Có tiền cũng mua , quả thật khiến cho thèm đến phát .
Còn ở trong bài đăng với giọng điệu nghiêm túc, chúng khoa trường mà là các từng ăn món đó!
Trả lời câu hỏi biểu thị tán thành còn chất vấn chút khoa trương của đăng, ở mua bánh ngọt ngon chăng nữa thì thể như thế nào? Thành phần đều như thôi.
Trái trong bài đăng đăng hình của món chay, đậu hủ màu trắng, rau cải màu xanh, màu đỏ của cà rốt, màu đen của mộc nhĩ.
Màu sắc rõ ràng, trông vẻ vô cùng mê hoặc.
Tuy đạo quán phản đối sát sanh nhưng đề xướng “ăn chay là phút”, là ai nấu mà bây giờ thể xào đậu hũ khô mùi vị của thịt.
Bộ dạng và mùi vị cũng bảy phần giống , đây là lợi hại .
Lúc đó Tống Dịch ghi , món chay trong đạo quán chủ đề mới mẻ, chừng thể lượt xem tăng cao đột biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-381.html.]
Vì hôm nay dẫn đến phỏng vấn.
Lâm Uyển Ương xong, suy nghĩ hai giây : “Các phỏng vấn thì thể, nhưng mà nên thông báo với chúng một tiếng để như mới dễ sắp xếp, tuy đạo quán của chúng điện thoại nhưng tin nhắn trong weibo chính thức đều sẽ xem.”
Tống Dịch ngơ một lúc: “Xin , quên mất, cô lý.”
Lâm Uyển Ương: “Như , nếu như các qua thì hôm nay là chủ nhật nhiều nên rảnh , ngày mai thứ hai các đến, lúc đó thì ít .”
Nghe xong lời của phụ trách đạo quán, trong tổ tiết mục nhân viên công tác vui nữa.
“Chúng từ nơi xa xôi đến, món chay của đạo quán các cô cũng vì tuyên truyền cho cô, để cho nhiều thấy hơn, ngày mai thêm một chuyến nữa thì phiền phức mấy.”
“ , đến cũng đến , lúc khi chúng những nhà hàng khác đều hoan nghênh, bọn họ còn chủ động bày các món ăn lên nữa,”
Giọng điệu của Lâm Uyển Ương hề giận dữ : “Các cũng , đó là nhà hàng còn chỗ của chúng là đạo quán, đương nhiên thể quơ đũa cả nắm.”
Quay phim cô đồng ý nhưng theo quy định, rõ ràng hôm nay sẽ bận, khi máy nhà bếp sẽ ảnh hưởng.
Tống Dịch lên tiếng : “Đây là sơ sót của , lẽ là nên hẹn .”
Thật suy nghĩ kỹ, lời đối phương cũng lý, đạo quán ở trong núi rõ ràng giống với những miếu tự thu vé cổng khác.
Anh là phụ trách tiết mục, nếu như thì những khác đương nhiên cũng ý kiến.
Lâm Uyển Ương chắp tay, chuyện nữa đó trở về phòng sách, tiếp tục chữ.
Tống Dịch chút bất ngờ, cô gái chắp tay với bản là ý cảm ơn hiểu cho ?
ngược chút thú vị.
Anh kêu nhân viên công tác thì còn bản thì chuẩn khắp nơi xem thử, cũng vì tìm kiếm chỗ hình cho ngày mai.
Thời gian bây giờ còn chút sớm nên khách hàng thường ở đạo quán chị lác đác vài , Tống Dịch một vòng đó dừng ở phòng sách.
Cửa đóng, nh thấy cô gái đó đang gì đó vì thế bước .
Tống Dịch một hồi, mở miệng hỏi: “Cô đang vẽ cái gì đó?”
Lâm Uyển Ương thấy tiếng mới ngẩng đầu, là lúc nãy , còn nữa.
“Bùa bình an.”