Trương Hạo thích Vân Uyên, vì thể cần nhóm lửa, khi nãy nấu ăn, đó với một chiếc ghế nhỏ và thở lửa.
Anh nấu xong . Như thật tiết kiệm.
Bảo Tâm, Tiểu Thời và hai giấy cũng thích Vân Uyên, trẻ em luôn để tâm đến những khả năng đặc biệt.
Viên Uyên còn nướng trái cây cho họ ăn.
Lâm Uyển Ương xong, suy nghĩ một chút : “Cậu đừng chơi với lửa ở khắp , nếu đốt Dự Sơn sẽ tha cho .”
Vân Uyên lắc đầu như trống lắc: “Cái cô đừng lo lắng, tính toán hết .”
Bây giờ thấy Phục Thành, vẫn chút sợ hãi khi nghĩ đến trận đòn nhận.
…
Hôm nay Mạc Tiên nghỉ phép, buổi chiều lái xe đến đạo quán để tránh giờ cao điểm.
Cô thường xuyên đến để tỏ lòng thành kính hàng tuần, lẽ vì nghề nghiệp của cô là một bác sĩ pháp y.
Tóc của Mạc Tiên ngắn, hôm nay mặc áo khoác da, bốt, đạo Uyên, tình cờ gặp Vân Uyên đang loanh quanh.
Đôi mắt của Vân Uyên sáng lên, cô gái trẻ đến từ ? Cô thật ngầu! Cậu cảm thấy nhịp tim chút nhanh, đây là mối tình đầu của , cảm giác đúng là .
Mạc Tiên tới hỏi: “Cậu Lâm cư sĩ ở ?”
DTV
Vân Uyên đáp: “Cô đang bận ở phía . Trên cô mùi gì ? Thật đặc biệt.”
Mạc Tiên cau mày, vì công việc nên mỗi ngày cô đều đối mặt với những thi thể, thật cô kiêng kỵ việc khác cô mùi đặc biệt.
Hơn nữa điều là thể nào, dù mặc áo choàng cách ly và đeo găng tay.
Mạc Tiên lạnh lùng : “Là ảo giác của thôi.”
Vân Uyên: “Không thể nào, lẽ nào cô là ?”
Phải chăng họ cùng loại nhưng trông giống con quá.
Mạc Tiên im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-397.html.]
Người đang mắng cô ?
Lâm Uyển Ương bước ngoài, thấy Mạc Tiên liền vẫy tay : “Cô đến , nhanh cùng trong.”
Mạc Tiên trừng mắt Vân Uyên, qua và đến phía Lâm Uyển Ương.
Thôi bỏ , tên ngốc đáng để bản lãng phí thời gian.
Vân Uyên chằm chằm bóng lưng của chị gái nhỏ, đến khi biến mất cánh cửa thư phòng mới lấy tinh thần.
Vội vàng kéo Tạ Văn Dĩnh qua, hỏi: "Tiểu Tạ đạo trưởng, cô gái là ai ?"
Tạ Văn Dĩnh : "Pháp y Mạc Tiên của cục cảnh sát, bạn của Lâm Uyển Ương, thỉnh thoảng cuối tuần sẽ ghé qua đây."
"Pháp y , nghề nghiệp lợi hại quá nha, cô xinh ngầu nữa! cảm giác hương vị tình yêu cô ."
Pháp sư và bác sĩ pháp y, chẳng trách họ thể chơi cùng .
Một chịu trách nhiệm về linh hồn khi chết, chịu trách nhiệm về thể xác khi chết. là chung chủ đề nha.
Tạ Văn Dĩnh suy nghĩ, thấy vẻ mặt đang phát xuân, hỏi: "Tình yêu của là mùi thuốc sát trùng ?"
Tuy rằng bình thường hẳn là ngửi , nhưng Vân Uyên , mũi của còn thính hơn cả Angel.
Vân Uyên tức giận, : "Haizz, là tu sĩ, hiểu mấy chuyện , cũng trách , mùa thu nha, là mùa kết tinh của tình yêu."
Trong lòng Tạ Văn Dĩnh cảm thấy chút kỳ quái, nhưng cũng để ý tới nữa.
Quả nhiên giữa và yêu ngăn cách.
Cậu nhớ rõ đao pháp của vị pháp y , hi vọng hai có thể chung đụng hoà hợp...
Từ khi quen Lâm Uyển Ương, phụ nữ xung quanh so với càng cá tính hơn.
Nếu từng tiếp xúc với những mẫu học qua đầy đủ lễ nghi và những kiểu mẫu phụ nữ khác , nhất định sẽ nghi ngờ, phụ nữ thế giới đều cùng một phong cách như .
Tạ Văn Dĩnh thích những tâm hồn độc lập và thú vị, liên quan gì đến nam nữ.
Tính chất công việc của Mạc Tiên khiến cô ít bạn bè, pháp y là một nghề ưa chuộng, lượng nữ hành nghề càng ít.
Người trong nước kiêng kị việc dính dáng đến chết, những trẻ tuổi thì còn hơn một chút, nhưng tư tưởng của những thế hệ khó mà đổi , đồng lương của công chức nhà nước quá cao, cũng may cô quản lý chi tiêu, cho nên xem như cũng tích góp kha khá.
Năm nay Mạc Tiên cũng hai mươi chín tuổi, còn ý định kết hôn tìm bạn trai, trong nhà ngược cũng sắp xếp cho cô xem mắt mấy , nhưng đều kết thúc kết quả.