Hai đau khổ thuyết phục cô đồng ý, dù thì chân con cũng , giống bình thường, đó lão thợ xây liên lụy con, bây giờ c.h.ế.t thì chuyện cũng . Nếu là khác, ai đồng ý lấy một tật về chứ!
Người trong thôn cũng mặt can thiệp, càng ngày họ càng quá đáng hợp lẽ thường, giống như chuẩn cướp .
Người một nhà xem đứa con gái lúc vứt bỏ như cây rụng tiền.
Trưởng thôn cũng đang sầu não vì chuyện , mỗi nơi sẽ nuôi một kiểu khác , cái thôn nơi cha ruột của Tiểu Vũ sống là nơi nổi tiếng với những kẻ lười biếng chuyên lừa đảo.
Nếu thì đương nhiên sẽ nghèo, ôi, đúng là chút chủ nghĩa xã hội nào.
Chỉ với vài lời , kết hợp với những gì trưởng thôn , ba họ hiểu chuyện gì đang xảy .
Diêu Mộ : "Các ngươi nên quá đáng, tất cả đều tuân theo pháp luật, cô gái và thợ xây Triệu cũng xác lập quan hệ nhận nuôi, tự động chấm dứt quan hệ với cha ruột, cô nghĩa vụ phụng dưỡng các , hơn nữa còn thể truy cứu các tội danh vứt bỏ con cái."
Ông lão cũng xem trọng: " sách nhiều, cũng đang cái gì, dù thì nó chính là con , tin chúng thể bệnh viện xét nghiệm ADN! Vứt bỏ cái gì, rõ ràng là cẩn thận làm lạc mất, bây giờ tìm , chúng thể để nó một ở bên ngoài!"
Lời đến lý lẽ hùng hồn, nếu ba chuyện nội tình, chỉ sợ rằng sẽ lập tức tinh tưởng.
Bà lão : "Nhìn giống như ở thành phố, thế nào, là bạn trai của nó ? cho , Tiểu Vũ thể lấy chồng xa, nó còn nhiều như , chúng nỡ."
Diêu Mộ quả thật sắp chọc cho tức điên lên , nếu như đối phương là đàn ông trẻ tuổi thì sớm tay đánh .
Người phụ nữ trung niên : " cho các , liên hệ với đài truyền hình , họ sẽ sẵn sàng can thiệp! Làm gì đạo lý con gái ruột chịu nhận cha ! Nếu nhất định lớn chuyện , chúng cũng sợ."
Lâm Uyển Ương lạnh một tiếng : "Bà đây là so xem ai nganh ngược hơn ai ?"
Người phụ nữ trung niên sửng sốt một chút: " như , đây là chuyện nhà của chúng , các là ngoài, cần nhúng tay ."
Lâm Uyển Ương: "Đó chính là ép buộc, chờ đó cho ."
Diêu Mộ xong câu lập tức cảm thấy , chưởng môn Lâm tay đánh .
Vấn đề càng thêm nghiêm trọng .
Nhìn thấy đối phương đút hai tay túi áo, trong lòng Diêu Mộ vang lên hồi chuông báo động, vội vàng : "Bình tĩnh một chút, chúng thể chọn cách hòa bình hơn! Thực sự cần như ! Mặc dù những đó đáng đời, đáng thương cảm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-408.html.]
Tạ Văn Dĩnh cũng cảnh giác, định qua khuyên nọ, liền thấy Lâm Uyển Ương móc ... cái điện thoại.
Đám : "..."
Ba tưởng bọn họ là kẻ ngu , chỉ như thể hù dọa.
Lâm Uyển Ương hất Diêu Mộ , mỉm lắc đầu, : "Anh gì thế, giống tố chất đến ?"
Diêu Mộ: "..."
Đây là tình huống gì?
Lâm Uyển Ương dùng điện thoại chỉ ba : "Chờ đó."
DTV
Cô xong cũng gọi điện thoại.
Khổng Đỉnh thấy Lâm Uyển Ương gọi điện thoại tới, trong lòng giật thót một cái, mặc dù song phương trao đổi phương thức liên lạc với , nhưng bình thường đối phương đều trực tiếp gọi điện đến tổng bộ, khoản tiền thưởng đó ông báo lên, đoán chừng còn cần thêm một chút thời gian mới thể duyệt.
Đây là kịp đợi ?
Ông với thế nào mới đây... Khổng Đỉnh hít một thật sâu, ấn nút trả lời, quyết định tiên giả vờ .
Ông bình tĩnh hỏi: "chưởng môn Lâm chuyện gì ?"
Lâm Uyển Ương: " giúp các ông ít chuyện, xem như quan hệ hợp tác khá , nhờ các ông giúp một việc cũng quá đáng chứ?"
Khổng Đỉnh khỏi cảm thấy chột : "Đương nhiên quá đáng...... Ngài giải thích..."
Ông còn đang sắp xếp ngôn ngữ, đối phương cắt ngang.
Lâm Uyển Ương: "Vậy , ông giúp xử lý , các ông cũng là cảnh sát , cũng quá phiền toái." Dừng một chút, cô hỏi Triệu Đình Vũ ở bên cạnh: "Con trai ông tên gì?"
"... Hồ Quang Viễn."
Lâm Uyển Ương gật đầu: " Người đàn ông tên là Hồ Quang Viễn, sống ở thôn Hồ Gia, thành phố Thượng Hà, tiền án tụ tập đánh bạc, tháng cũng trộm cắp bốn năm , hẳn là thể tra hồ sơ báo án của mất, mau bắt . ước tính dựa tiền liên quan đến vụ án thể phán tù năm năm, nếu ít hơn, thì đồng ý”.
Mặc dù Khổng Đỉnh khó hiểu, chưởng môn Lâm còn quản những chuyện , nhưng mà cũng dám hỏi nhiều, liên tục gật đầu.
Đây là chuyện nhỏ.