Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 428

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:08:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông kiếm một tấm hình từ trong điện thoại, hỏi ông rằng phụ nữ xe trông như hình .

Vì là khách mới nhận nên là Phan Khang ấn tượng, sai thì đó chính là ! Ông tức giận mà hỏi đó đang ở .

Đột nhiên sắc mặt của đàn ông đổi vô cùng kì lạ, lời tiếp theo của đó cứ như đúng nghiến răng từng chữ một .

“Người trong hình, mất hai năm .”

Đối phương là vợ của , hai vợ chồng phân cách hai nơi, ngoại trừ việc là chết, những thông tin khác đều đúng cả.

Lúc đó Phan Khang hoảng sợ, dám lái xe về buổi tối, cứ đợi đến sáng sớm mới dám lái xe về.

Không cách nào khác, đây là xe của công ty, để để xe ở đó .

đàn ông mở cửa cho ông , khi cảm thấy bất ngờ, hỏi nữa những lời của phụ nữ bắt xe… là của con ma nữ từng qua.

Phan Khang chỉ nhớ một câu, phụ nữ xe đó, vài luôn luôn nhớ đến chồng của .”

Lúc đó ông nghĩ gì nhiều, tưởng là tình cảm của hai vợ chồng quá … thì tình dứt khi qua đời ?

cũng mất , nên buông tay ?

đàn ông mở cửa đó hình như vẫn khỏi cơn đau thương.

Phan Khang về thành phố Ninh, chuẩn lấy ví mua đồ ăn sáng, thấy tấm bùa bình an mà để trong ví trở thành màu đen.

Chuyện nghĩ như thế nào vẫn đúng, nên ông mới chạy đến Tịnh Hoà Quán, hỏi xem con ma nữ đó quấn lấy .

Nếu như thì thể nào tài xế taxi nữa , thật là sầu quá mà.

Tại gặp chuyện như thế chứ, thật xui xẻo.

nghĩ là chắc cô cũng hại , nhưng tấm bùa bình an biến thành màu đen.” Tài xế sợ hãi mà .

Và còn chuyện với ông nhiều đến như thế.

Lâm Uyển Ương : “Cô hại ông, khi mất, sẽ vì các lý do khác mà mất, nên họ sẽ lặp lặp thói quen sống hằng ngày.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-428.html.]

Người phụ nữ đó, lẽ mất ngay đường tìm chồng, cho nên mới nửa đêm bắt xe, nhất quyết đến nơi khác.

Đây là ý nguyện thành.

“Cô như thế, thể yên tâm một chút, chắc sẽ ảnh gì với nhỉ? Tỷ lệ cơ hội gặp chuyện như lớn ?”

DTV

“Không ảnh hưởng, tỷ lệ khác với việc trúng xổ .” Cô dừng , Lâm Uyển Ương : “ cũng từng gặp qua ma tán chuyện với , tiết nhiều lộ nhiều thông tin như thế, lẽ là cô với ông điều gì đó, ngoài thì khi xe của ông, cảm nhận từ trường xung quanh ông vô cùng thấp, nên mới đưa cho tấm bùa bình an.”

Phan Khang yên tâm bao lâu, hỏi lắng, ông trợn to mắt: “ hề quen với đó, chúng hề chủ đề chung!”

Dừng một hồi, ông nghĩ điều gì đó, : “Con ma nữ đó qua đời do xảy tai nạn giao thông, còn là tự lái xe nữa, chẳng lẽ là đang nhắc nhở cũng sẽ…”

Nếu là thì thật là xui xẻo quá mà.

Tuy Diêu Mộ quá nhiều kinh nghiệm về chuyện ma quỷ, nhưng chỉ cần liên quan đến mối quan hệ giữa với , các lợi ích trong đó…Đối với thì hề lạ lẫm tí nào cả.

Nếu như thể nhận những thứ mà cha để , khác giật mất, là một kẻ ngốc.

Diêu Mộ suy nghĩ : “Suy nghĩ của cá nhân thể bắt đầu điều tra từ nguyên do c.h.ế.t của phụ nữ đó, còn tài xế Phan, con ma nữ thể tìm đến ông, là vốn dĩ ông cũng vấn đề , nhất thiết là liên quan đến tai nạn giao thông.”

Nghề tài xế , sẽ khiến cho họ đặt trọng tâm chiếc xe, suy nghĩ vô cùng phiến diện.

Phan Khang lắc đầu rằng: “ vấn đề, qua việc trái với lương tâm!”

Diêu Mộ : “Ông vấn đề, những xung quanh ông thì ? Chuyện gì cũng lý do cả, chắc chắn sẽ tìm manh mối.”

Phan Khang: “…”

Ông đến chột ?

“Mộ Mộ, suy nghĩ của đúng.” Lâm Uyển Ương khen , sự tiến bộ.

Phan Khang vẻ mặt như đang : “ I thật sự hề quen đó, và cũng mất hai năm , mà điều tra nữa?”

Diêu Mộ: “ điều tra về bối cảnh của chồng đó, ông cho địa chỉ .”

Phục Thành ngang qua hành lang bên ngoài, đúng lúc câu .

Ông mở miệng : “Hỏi c.h.ế.t là , hỏi còn sống chắc ăn còn thêm phiền, tuy ma cũng thể dối, nhưng tỷ lệ thấp hơn là nhiều.”

Loading...