Đổng Thiên Dao bước từ thang máy, một cánh tay nắm , cô định hét lên, nhưng rõ ngược đó sững sờ.
Lâm Uyển Ương kéo cô lối thoát chữa cháy, hỏi rõ: “Cô cái gì?”
Biểu cảm và thái độ của vô cùng kỳ lạ, trong sự ngưỡng mộ và đố kỵ thêm phần xem thường.
Cứ như danh tiếng và thứ cô đạt điều xứng đáng, Đổng Thiên Dao còn thuyết phục khác đồng ý với quan điểm của cô .
đối phương kết luận như thế là kỳ lạ, hai từng gặp qua , nên chắc là lý do gì mà vô cớ cả.
Lâm Uyển Ương đẩy cô về bức tường phía : “ thích chuyện với giọng điệu móc.”
“Cô điên .” Đổng Thiên Dao chau mày, “Tại cho cô .”
Lâm Uyển Ương buông tay , cô : “Cô cảm nhiều như thế để gì, năm nay nhà họ Đổng tổng cộng hai đến tham gia, sẽ hủy tư cách của hai .”
Đổng Thiên Dao trợn to mắt: “Cô thể cách gì mà như thế?”
Lâm Uyển Ương điềm đạm mà : “ là ban giám khảo thì đương nhiên tư cách , dọn dẹp , chuẩn về.”
Đổng Thiên Dao thật sự ngờ tới đối phương sẽ đuổi cô , cô hoảng sợ: “Cô tưởng cô là ai! Tại như ! Cô…”
Sao mà suốt ngày chỉ câu “tại ” .
Lâm Uyển Ương thở dài, đây là bẩm sinh não thiếu oxy là do nghĩa vụ chín năm dạy học đủ.
Thật nếu như đối phương thì cô cũng nhất thiết cần .
Cứ xem như bản sinh từ cục đá là .
Lâm Uyển Ương quyết định nhanh chóng, cũng lười giải thích với , cô đẩy cản đường qua một bên, xuống từ lối thoát chữa cháy.
Cô đến phòng việc của ban tổ chức năm nay.
Lúc , khá là nhiều còn ở trong phòng việc, trong phòng đang chuyện, đương nhiên chủ đề sẽ là học viên ưu tú của năm nay.
Học sinh ở lưng thảo luận về giáo viên, nhưng mà họ là giáo viên cũng thảo luận về họ như thế.
Căn phòng cải tạo từ phòng hội nghị của khách sạn.
Nhìn thấy là Lâm Uyển Ương, nhiều mở miệng chào hỏi với cô.
“Cô Lâm, cô đến .”
“Chào cô.”
“Năm nay cô nổi tiếng quá mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-435.html.]
Lâm Uyển Ương trả lời từng một, đó cô bước đến mặt phụ trách, dừng .
Mọi ở phòng việc điều về phía cô, là chuyện gì?
Mọi cô Lâm, đưa tay và .
Người phụ trách sững sờ, đó đưa tay chuẩn bắt tay chào hỏi, nhưng cô cho dừng .
Lâm Uyển Ương: “Thầy Hà, là phí đường đến đại hội sẽ thanh toán ? Học viên giới hạn với vé xe lửa, giám khảo là vé máy bay.”
Mọi : “…”
Này là ý gì đây?
Người phụ trách ho khan một tiếng: “Cô Lâm, cô vội quá ? Mới chỉ là ngày đầu tiên thôi.”
Đây là giáo viên nhận nhiều sự chú ý nhất của năm nay.
Vô cùng yêu thích, nhưng cũng nhận nhiều lời nghi ngờ.
Lâm Uyển Ương thở dài: “Vậy thì thật với thầy, bên một học viên tôn trọng , đuổi đối phương , cô rằng tư cách. Bảo hãy về nhà chăn heo , để cho khó xử, xin hãy thanh toán phí đường giúp .”
Đòi tiền một cách thẳng thắn.
“Chuyện mà khó xử chứ? Cô cứ ở là ai , ngay lập tức khuyên đó rời khỏi! Có năng lực đương nhiên là vô cùng quan trọng, nhưng cũng cần tôn sư trọng đạo chứ!” Người phụ trách lau mồ hôi, trong lòng nghĩ rằng là ai chọc tức cô.
mà Lâm Uyển Ương thật sự vô cùng quan trọng, nhận sự chú ý trong ngành.
Người phụ trách cũng nhận lời chào hỏi đến từ năm chưởng môn nhân.
Năm vị tiền bối rằng: “Thái độ của Lâm Uyển Ương chính là ý kiến của họ.”
Giáo viên khuyên học sinh tôn trọng rời là chuyện vô cùng bình thường, đại hội giao lưu là nghĩa vụ giáo dục chín năm , cho học còn là phạm pháp .
Và ban tổ chức còn trợ cấp cho tiền ăn và phí đường, ý ban đầu là thúc đẩy việc trẻ tuổi cùng giao lưu, là chuyện từ thiện.
Những giáo viên khác trong phòng việc cũng cảm thấy như thế gì bất cả, dần dần phát biểu ý kiến.
DTV
Đổng Thiên Dao cho rằng đối phương chỉ là dọa cô thôi, khi nhận thông báo, cả sững sờ.
Sao Lâm Uyển Ương dám quang minh chính đại thế! Chẳng lẽ cô thật sự cái gì cũng ?
Cô tin!
Lâm Uyển Ương nhiều với đối phương, cô cho cả hai bên một cơ hội chuyện với , lúc đó đối gì cả.
Vậy thì thôi, cô cũng quá là tò mò.
Ngày đầu tiên học viên đuổi, những khác cảm thấy là bất ngờ.