Người phụ nữ cắn răng lời nào, mặt dán bàn lạnh như băng.
Lâm Uyển Ương chằm chằm đối phương: "Sinh khí của cô đầy đủ, nhưng của chính bà ."
Người phụ nữ đối phương như , sắc mặt đổi."
Lâm Uyển Ương: "Còn cổ thuật nữa, cái bà dùng chắc hẳn là thuật ngủ sâu nhỉ, đúng là múa rìu qua mắt thợ."
Người phụ nữ đầu , Lâm Uyển Ương đè gắt gao, góc độ chuyển động của cổ cũng hạn."
Lực tay của đối phương lớn vô cùng, bóp xương của bà đau kinh khủng! Người phụ nữ dám tin đây là một cô gái trẻ tuổi!
Lâm Uyển Ương với một khác: "Trong túi xách của một sợi dây, lấy đây."
Lần Trần Mẫn Hành cũng chính là thầy Hành theo , tính khí của Lâm Uyển Ương nóng nảy, nên lãnh đạo mới cho tính tình là , sắp xếp chung.
Dẫu thể để hai cái ngòi nổ đốt chung với !
Nghe đối phương lấy sợi dây, chuẩn tâm lý nhưng vẫn thấy bất ngờ, nóng nảy đến mức mang theo sợi dây tùy ?
Lâm Uyển Ương thấy biểu tình kì lạ của đối phương, bất đắc dĩ : "Cậu đến đây đè , để tự tìm."
"Được, ."
Sợi dây là Diêu Mộ chuẩn cho cô, đây là sợi dây bền chắc nhất thế giới, đường kính nhỏ, lực phá vỡ cao.
Giá tiền cũng chủ nghĩa tư bản, dùng để trói còn thấy lãng phí.
Sau khi Lâm Uyển Ương trói đối phương xong xuôi, cô ném xuống đất, đó lắc lắc chiếc khóa bạc ngực.
Chẳng qua chỉ là tiếng va chạm nhẹ, bầu khí khó hiểu xung qua loại bỏ.
Sau khi phá vách ngăn, trong toa hành khách liên tục tỉnh , mới hình như bọn họ gặp ác mộng, thứ gì đó áp chế.
Dù cũng là tu hành, bọn họ cũng phát hiện gì đó đúng.
Ba mươi học viên, tới giường ngủ ở giữa của hai thầy cô.
Toa hành khách còn bình thường, bọn họ rơi tầng ngủ sâu hơn, trời sáng sẽ tỉnh .
Trần Mẫn Hành thở dài : "Chúng thể cứ trói như , việc phù hợp."
Lâm Uyển Ương: " hỏi chuyện , đó sẽ thả ."
Trần Mẫn Hành kể đơn giản những chuyện xảy , báo cho học viên nguy cơ giải trừ, cần lo lắng nhiều.
Đằng Bác chằm chằm phụ nữ trói: " , cô trẻ tuổi như nghĩ thông thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-438.html.]
Hơn nữa, đây còn là một cô gái dáng dấp xinh .
Người phụ nữ đầu sang chỗ khác, trả lời.
Lâm Uyển Ương "chậc" một tiếng: "Ai cho là bà trẻ tuổi thế, bà già năm nay bảy mươi tuổi."
Mọi đều cực kì kinh ngạc, chuyện thể nào! cô giáo Lâm cần thiết đùa giỡn như .
Cho dù phẫu thuật thẩm mỹ cũng thể nào một chút dấu vết , Nhật Bản cũng hiệu quả như .
Lâm Uyển Ương ngáp một cái, phụ nữ : "Nếu lời nào, thì tự thăm dò , đó sẽ rút mất sinh khí của bà, hơn nữa còn động tay động chân, bà cũng đừng nghĩ đến việc dùng biện pháp giống nữa."
"Không bằng đem bà giao cho Thừa Cảnh xử lý?" Có đề nghị.
Lâm Uyển Ương lắc đầu: "Không , việc Thừa Cảnh xử lý ược, thể sẽ hù dọa đó, trạm kế tiếp thầy Trần thể xuống xe thời hạn, xử lý hạ chuyện , gọi điện thoại cho Khổng Đỉnh, bảo ông sắp xếp tiếp ứng."
Dừng , cô còn : "Đằng Bác, Lý Hạo Quân, đó sẽ tìm thêm hai học viên nam lá gan lớn, theo, chờ các xong liền trực tiếp máy bay tới, chúng hội họp ở thành phố Giang."
Ba mươi chung một chung, sử dụng chức năng đèn pin của điện thoại di động, chiếu sáng chung quanh rõ ràng, nhưng ánh sáng chiếu khỏi vòng vây.
Lâm Uyển Ương thấy biểu tình nghi ngờ của , mở miệng : "Mấy mặt bà ."
Trong lòng buồn bực, nhưng nhịn sang.
Bọn họ cảm thấy lạnh toát cả .
Cô gái mới còn thấy đang ở dáng vẻ hai mươi tuổi, quá mười mấy phút biến thành dáng vẻ bốn mươi tuổi.
Đã bọn họ còn thể cảm giác đến, theo thời gian mỗi một giây trôi qua, mặt của đối phương cũng trở nên già hơn.
Lâm Uyển Ương bảy mươi tuổi, thật đúng là bậy bạ, phỏng chừng đến khi trời sáng, đối phương sẽ thật sự mang gương mặt bảy mươi tuổi.
DTV
Gương mặt đổi, bộ quần áo , cũng bắt đầu thích hợp.
Một cụ già bảy mươi tuổi, mặc bộ quần áo tôn dáng của trẻ tuổi, quái dị thể thành lời.
Ở nơi nhiều đồng chí nam, biểu cảm cũng thành một lời khó hết, ấn tượng đầu tiên quá sâu sắc.
Mới bọn họ cũng cảm thấy tiên tiếc, trẻ tuổi xinh như , tại nghĩ thông chọn con đường đắn .
Cảm giác ớn lạnh từ trong xương lan , bên ngoài tàu hỏa là một mảnh đen nhánh, cho khác ảo giác chiếc xe sẽ vĩnh viễn dừng .
"Cô ơi, cái liên quan đến... bài sát hạch của tụi em ?" Có hỏi.
Lâm Uyển Ương: "Không loại trừ khả năng , nên cẩn thận hơn, lắm, ngủ hết , sẽ trông chừng ."
Các học viên rối rít trở giường của , chẳng qua là khí bọn họ thể ngủ nữa, nhưng bọn họ liều nghĩ rằng Lâm Uyển Ương trông chừng, lúc mới cảm thấy yên tâm hơn nhiều.
Một đêm tựa hồ dài, nhiều cứ ngủ tỉnh liên tục lặp lặp .