Từ tới nay nhà họ Đổng đều hấp thụ sinh cơ của khác để tu đạo theo đường tắt, hoặc duy trì tuổi trẻ.
Hơn hai mươi năm , gia tộc dần dần xuống dốc, lúc đó Đổng Cẩm Ngọc mới quyết định truyền chuyện ngoài, dùng bí thuật đổi lấy tiền tài.
Mặc kệ ở thời đại nào, thì trẻ mãi già cũng là thứ khiến con điên cuồng.
Những tài tài vật nếu con đường ăn bình thường sẽ cách nào kiếm , đây cũng là lý do những năm gần đây nhà họ Đổng ít khi tham dự những chuyện liên quan đến Huyền môn.
Năm nay Đổng Thiên Dao sẽ , còn bởi vì phục Lâm Uyển Ương, cảm thấy cô thể , thì cớ cô .
Đổng Cẩm Ngọc xuống xe, từ phía đến, ông đột nhiên giơ tay lên, mặt đất bắt đầu động tĩnh, giống như thứ gì đó phá đất mà lên.
Đó là một đống xương trắng.
Có , cũng động vật, khi bọn chúng leo khỏi đất, xiêu xiêu vẹo vẹo lên.
Nhiều năm nay nhà họ Đổng kéo dài bí pháp g.i.ế.c bao nhiêu , ban đầu bọn họ vì che dấu tai mắt khác mà xương đều chôn trong sân. Không một ai , mảnh đất , chôn tầng tầng lớp lớp, xương trắng đếm xuể.
Số xương trắng sớm luyện hóa, khi c.h.ế.t chịu đựng tra tấn, oán khí tích tụ nặng nề, Đổng Cẩm Ngọc vung tay lên, tất cả xương trắng đều lao tới.
Khô lâu g.i.ế.c mãi hết, mà những bộ xương trắng đánh tan sẽ một nữa hợp .
Lâm Uyển Ương cầm kiếm đ.â.m về phía Đổng Cẩm Ngọc, giao đấu cùng một chỗ với ông .
Đổng Cẩm Ngọc mắng to: "Khốn nạn! Dù tao cũng là..."
Ông kịp dứt câu đối phương khét một lỗ lớn quần áo.
DTV
Đổng Cẩm Ngọc chút ảo não, sớm ngày hôm nay, lẽ ông nên nhanh chóng diệt trừ hậu họa, hoặc giữ ở nhà họ Đổng chăm sóc cho thật , để cho nhà bọn họ sử dụng.
Lúc ông đang thất thần suy nghĩ, chỉ chậm một nhịp, kiếm của đối phương cắt một lỗ hổng lưng ông .
Người thì việc gì, nhưng quần áo thì rách tươm.
Đằng Bác trợn trắng mắt, đánh thì cứ đánh , còn c.h.é.m quần áo, cố ý nhục nhã ...
Đồng tử của Đổng Cẩm Ngọc co rút , đối phương nghiêm túc, sang với những khác: "Bắt bọn chúng cho . Cho dù , cũng sẽ giữ bọn họ chôn cùng."
Đổng Cẩm Ngọc điều khiển những cái tay chân đứt lìa xuất hiện nữa.
So với lúc ở xe lửa thì càng nhiều hơn, cũng may bây giờ thời tiết lạnh, ở đây trống trải, nếu thì hương vị thật sự cách ngửi nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-455.html.]
Không trách , lúc Lục Tu Viễn mắng bọn họ là một đám ngu xuẩn.
Lâm Uyển Ương đầu , thứ đến cô buồn nôn.
Đối phương chẳng những khô lâu và tàn chi, còn tay sai của nhà họ Đổng, về lượng, phía của bọn họ đang thiệt thòi hơn.
Cô đầu vung kiếm , thừa dịp lúc đối phương né tránh, c.h.é.m thêm vài bộ xương khô.
Lâm Uyển Ương suy nghĩ một chút, cho dùng cô dùng hết Thiên Lôi phù thì cũng chắc sẽ đối phó nhà họ Đổng, kiểu gì cũng sẽ chạy mất vài tên.
nếu đối phương tới hỗ trợ, tại sử dụng, cô nghĩ một biện pháp.
Thật một màn ở xe lửa , cô thể điều khiển tay chân đứt gãy rời khỏi từ cửa sổ, gây chú ý với khác.
Cái cái của khác thì nó thuộc về chính đạo, Lâm Uyển Ương khinh thường, thứ nhất cô mang nó hại , thứ hai những thứ cũng do cô nuôi.
Có thể nuôi nhiều khô lâu và tàn chi như , đây nhất định là một gia tộc giàu !
cô nghèo!
Lâm Uyển Ương đưa tay trong túi quần áo, lấy một cái kèn harmonica
Lục Tu Viễn dùng sáo, Phục Thành là cao thủ đàn tì bà, bây giờ cô học thì trễ, nên nghĩ nghĩ liền quyết định mua cái kèn harmonica , gì cũng chút tài nghệ!
Cũng thể tự vỗ tay nhạc đệm cho chứ!
Có thời gian rảnh, Lâm Uyển Ương đều tới chỗ hẻo lánh luyện tập một chút, cô vẫn luôn mang theo nó trong , bây giờ chẳng đến lúc phát huy tác dụng !
Lâm Uyển Ương đặt ở bên miệng, hai bên đang trong lúc đánh , đột nhiên dừng thổi kèn harmonica, thật sự đột ngột.
Đổng Cẩm Ngọc giật , đối phương đang trò quỷ gì, chuẩn xuất đại chiêu ?
Mặc dù quá tạp âm, nhưng cũng trôi chảy, mấu chốt là trường hợp và địa điểm đúng!
Đằng Bác sửng sốt một chút, hỏi sư đang cách xa: "Cô cái gì kích thích ?"
Lý Hạo Quân: " cũng ! Đừng phân tâm!"
Không do ảo giác , Đằng Bác cảm thấy những khô lâu đang tấn công đột nhiên trì trệ , giống như chi phối.
Những bộ xương đang nhảy múa điên cuồng mặt bọn họ, giống như ở đây con , nền tuyết rơi dày đặc kèm theo tiếng kèn harmonica.
Thực sự là kỳ lạ thể tả .
Đằng Bác khỏi thả chậm tiết tấu, chờ , thế mà bài hát ! Trong lòng tự chủ hát theo.